Edit: TLMT
Beta: Sói
Tôi lại tiếp tục xem kỹ video đêm đầu tiên Tiểu Vân nhập viện, đến tối muộn Tống Khả Vận vẫn luôn bên cạnh cậu bé bận bịu lo trước sau, đến khi chuẩn bị ngủ thì cô ấy nằm ngủ tại giường bệnh trống bên cạnh.
Tiểu Vân và Tống Khả Vận ngủ từ rất sớm, đôi khi Tống Khả Vận sẽ đột nhiên tỉnh lại để kiểm tra xem tiểu Vân thế nào, giúp cậu bé đắp lại chăn cho ngay ngắn, mãi đến hơn nửa đêm Tống Khả Vận mới chìm vào giấc ngủ sâu. Tiểu Vân cũng chưa hề tỉnh lại, xem ra là ngủ rất say.
Ngay khi tôi cho rằng đêm đó sẽ không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, thì Tiểu Vân đột nhiên tỉnh dậy. Cậu bé dụi mắt, nhìn trái phải một lúc, có vẻ như đã tỉnh ngủ. Tôi nhìn khung thời gian, là rạng sáng bốn giờ rưỡi.
Ước chừng hơn mười mấy phút, Tiểu Vân vẫn luôn nhìn xung quanh căn phòng trống không. Tôi không biết tiểu Vân đang nhìn cái gì, nhưng thần sắc của cậu bé khi nhìn xung quanh nếu là đang ở trung tâm nơi ồn ào nào đó thì dễ lí giải, tựa như xung quanh cậu bé đứng đầy người, bên trái một câu, bên phải một câu không ngừng gọi tên của cậu bé.
Tiểu Vân nhìn trái phải một chốc, đầu nghiêng về hướng giường bệnh mà Tống Khả Vận đang nằm, dường như đang gật đầu nhẹ, sau cùng cậu bé giơ tay lên vẫy vẫy, tiếp đó mới nằm trở lại trong chăn một lần nữa, điều chỉnh tư thế ngủ một chút rồi tiếp tục ngủ.
Tôi lại tiếp tục nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-quy-van-dao/168688/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.