Edit: TLMT
Beta: Sói
Sắc mặt lão Lư vô cùng khinh bỉ, lão nhìn Khổng Lượng đang đứng ở cách chúng tôi không xa, lúc này hắn ta đang ra sức gọi tên Tô Phương.
Lão Lư nói: "Tôi nghe ông Tô nhắc đến hắn không ít. Cái tên đó chỉ là một kẻ thực dụng."
Tôi nói: "Lão đại, phải nhìn sự việc một cách toàn thể chứ không phải ai nói gì cũng tin, như vậy thì khác nào chính mình đang bị dư luận dẫn đường hết."
Lão Lư trừng mắt liếc tôi: "Cậu cho rằng tôi là lão già hồ đồ sao? Tôi còn cần cậu dạy những điều này à? Tôi tự có phán đoán của chính mình, tên tiểu tử kia rõ ràng không phải loại người tốt đẹp gì."
Lúc này tiếng la của Khổng Lượng từ từ dừng lại, mà bên cha mẹ Tô Phương cũng dần hạ thấp âm lượng.
Lão Lư nhìn sang bọn họ nói lớn: "Tiếp tục gọi tên của Tô Phương! Kiên trì thêm chốc lát!"
Những điều lão Lư nói về Khổng Lượng làm cho tôi có chút hiếu kỳ, tôi chờ lão Lư tiếp tục giải thích cho tôi về những việc mà Khổng Lượng làm. Lão Lư nói: "Cái tên Khổng Lượng này ba mươi mấy tuổi đầu mà không làm lụng gì, ngày này qua ngày khác ăn bám hai vợ chồng già trong nhà mà không chịu đi kiếm tiền. Cậu ta ăn đồ của bọn họ, dùng tiền của bọn họ, lần này hai vợ chồng họ đi du lịch cũng là do cậu ta muốn đi chơi. Mỗi ngày cậu ta đều bỏ hai vợ chồng già ở lại khách sạn, còn mình thì ra ngoài chơi. Bọn họ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troc-quy-van-dao/168685/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.