Edit&Beta: Thiên Sa.
Mộc Tiểu Hoa bĩu môi trở về sơn động.
Ngày hôm sau, Mộc Tiểu Hoa là bị khói sặc tỉnh, mơ mơ màng màng xoay người mông lung nhìn Xán đang ở bên kia nhóm lửa, không biết vì sao một màn này thế nhưng làm nàng có một loại cảm giác quen thuộc, thật giống như đã từng trải qua.
Có lẽ đây là số mệnh? Mộc Tiểu Hoa yên lặng nghĩ, nhìn Xán bận rộn đến phát ngốc, không thể không nói tiểu tử này nhan sắc thật tốt, tuy rằng nhìn ra thì đen một chút, nhưng cũng đoan đoan chính chính, cả người đều tản ra một loại năng lượng tích cực sáng lạn.
Bộ dáng bận rộn lộ ra nhẹ nhàng, ánh nắng sáng sớm chậm rãi chiếu lên toàn bộ con người hắn, lộ ra một loại bình thản không thể nói rõ, thậm chí khiến Mộc Tiểu Hoa có một loại cảm giác, ân! Là cảm giác thực kỳ diệu, khiến tâm tình Mộc Tiểu Hoa sung sướng.
Xán đang nghiêm túc nhóm lửa vừa nhấc đầu lên liền nhìn thấy Mộc Tiểu Hoa nhìn hắn chằm chằm thì bị dọa nhảy dựng, Mộc Tiểu Hoa không nghĩ tới Xán đột nhiên ngẩng đầu cũng bị dọa nhảy dựng, hai người liền như vậy trừng lớn mắt nhìn đối phương.
Cuối cùng vẫn là Xán phản ứng trước, thở phào một hơi, nhếch miệng cười: “Tiểu Hoa, ngươi tỉnh rồi! Vì sao lại nhìn lén ta?”
Mộc Tiểu Hoa trên mặt nóng lên, ho nhẹ một tiếng nói: “Ai nhìn lén ngươi?” Dứt lời xoay người rời giường, khom lưng mang giày không hề nhìn trực diện Xán.
“Ngươi không phải nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-xa-hoi-nguyen-thuy-di-lam-ruong/2071483/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.