Lâm Hành cùng Cố Cảnh Ngôn về đến nhà, trong phòng khách đèn đóm sáng choang, Lâm Hướng Phong vừa nhìn thấy Lâm Hành lập tức bỏ đồ lau nhà xuống, bước nhanh tới định cầm giúp hành lý. Thử hai lần không nhấc nổi, Lâm Hành xách vali lên lầu hai, rồi mới xuống nói, “Sao ba còn chưa ngủ?”
“Chờ các con.”
Từ một nơi tối tăm ẩm ướt hỗn loạn, đột nhiên chuyển tới nhà lầu. Lâm Hướng Phong rất hưng phấn, ông nói, “Chừa cơm cho các con đấy, mau tới ăn đi.”
Nội thất chủ yếu là trắng đen nhìn cả căn nhà rất sạch sẽ.
“Cảm ơn chú.” Cố Cảnh Ngôn nói.
Lâm Hành rửa tay xong ra ngoài, Lâm Hướng Phong đã bưng cơm canh ra bàn.
“Mẹ con đâu?”
“Ngủ rồi, bây giờ bà ấy không thể thức khuya được.”
“Ba cũng đi ngủ sớm một chút đi.”
“Ba chờ các con về mà.” Lâm Hướng Phong muốn nói cái gì, nhìn Lâm Hành một lúc mới nói, “Buổi tối con ngủ ở phòng nhỏ nhé, ba dọn giường cho con rồi.”
Lâm Hành đau đầu, người nhà bọn họ thực sự là che mắt làm bộ xem không hiểu sao.
“Biết rồi.”
Lâm Hướng Phong trở về phòng, Lâm Hành múc một chén canh cá cho Cố Cảnh Ngôn.
“Buổi tối anh ngủ ở đó hả?” Cố Cảnh Ngôn nhìn Lâm Hành, “Nếu không để em ngủ giường nhỏ cho?”
“Ba nói như vậy.” Lâm Hành nói, “Mà em nghe thật à?”
Tai Cố Cảnh Ngôn nóng lên, vùi đầu ăn cơm, Lâm Hành gắp rau cho cậu, nói, “Đã tính thế nào thì ở thế đó, lời bọn họ nói, không muốn nghe cũng không cần nghe.”
“Ừm.”
Mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tuoi-muoi-bay/1338057/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.