Cố Cảnh Ngôn tất nhiên là không sinh con được, không có loại công năng kia, chỉ bị Lâm Hành kiên quyết làm một trận rồi kết thúc cái đề tài này.
Tính khí Lâm Hành không được tốt lắm, tính chiếm dục rất mạnh, chắc chỉ có mình Cố Cảnh Ngôn chịu được anh.
Hai người từ Thanh Hải rồi đến Tân Cương, rồi Cam Túc, lo xông chuyện xong xuôi đã đến giữa tháng tám. Lâm Hành ban đầu định cho Cố Cảnh Ngôn về nhà, đi cùng với anh thì tội cậu quá, kết quả Cố Cảnh Ngôn không rời nửa bước. Nói tới thì cậu làm thinh, Lâm Hành cũng đau lòng.
Chỉ còn mấy ngày nữa là đi học, Lâm Hành bỏ xe luôn, cùng Cố Cảnh Ngôn bay thẳng đến thành phố C.
Người nhận điện thoại chính là trợ lý của Cố Cảnh Ngôn, một người đàn ông còn rất trẻ, Lâm Hành chăm chú nhìn thêm. Xe đi đến trước nơi ở của Cố Cảnh Ngôn, Lâm Hành vừa định đi lấy hành lý, thì người trợ lý kia đã nhanh chóng chạy tới cầm hành lý chạy lên lầu.
Lâm Hành tự dưng lại thấy tên trợ lý không vừa mắt ấy nhỉ?
Lâm Hành cùng Cố Cảnh Ngôn lên lầu, tới cửa, Cố Cảnh Ngôn nhận hành lý nói, “Anh đi về trước đi.”
Trợ lý rời đi, Lâm Hành quay lại nhìn.
Cố Cảnh Ngôn nhíu mày, rất nhanh liền thôi, cậu biết tính mình rất chi li, “Buổi tối qua nhà anh ăn cơm hả?”
“Trợ lý của em bao nhiêu tuổi? Có đối tượng chưa?” Lâm Hành ngả mình lên ghế salông, suy tư.
“Có rồi.” Cố Cảnh Ngôn bây giờ cau mày thật.
“Không phải gay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tuoi-muoi-bay/1338053/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.