*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tai Cố Cảnh Ngôn nóng rực, làm bộ không nghe thấy.
Lâm Hành được đà lấn tới, “Quần lót của em thường là màu gì? Em mặc màu nhạt chắc chắn rất đẹp.”
Cố Cảnh Ngôn chỉ hận mình đang trong lớp không thể đi ra, tùy ý để Lâm Hành điên cuồng tuyên truyền những hình ảnh không lành mạnh vào đầu cậu.
Lưu Vũ không thể nhịn được nữa, quát, “Lâm Hành, em có thể cách bạn Cố Cảnh Ngôn xa một chút không? Bạn ấy bị em đẩy ra ngoài luôn rồi kìa.”
Lâm Hành liền ngồi trở lại, cầm vở viết lên: “Lòng đố kị của cẩu FA.”
Bên cạnh anh vẽ thêm một chú chó con rất dễ thương, đẩy sang trước mặt Cố Cảnh Ngôn, Lâm Hành thấp giọng nói, “Là một người đàn ông đang yêu, anh tha thứ cho sự đố kị của thầy.”
Cố Cảnh Ngôn đầu váng mắt hoa, Lâm tổng anh còn nhớ linh hồn của anh là ba mươi tuổi không hả?
May mà Lâm Hành không làm gì nữa, Cố Cảnh Ngôn thở ra một hơi.
Hết giờ tự học, Lâm Hành đẩy xe đạp ra, Cố Cảnh Ngôn ôm cặp đứng trước cổng trường đợi. Một chiếc xe đạp chạy nhanh đến, thắng gấp dừng trước mặt Cố Cảnh Ngôn, Bạch Kỳ Kỳ hất cằm lên cố gắng nhìn khinh thường Cố Cảnh Ngôn, phát hiện chiều cao quá thấp không có hiệu quả, chỉ có thể giương cằm lúng túng nói, “Cậu và Lâm Hành là quan hệ như thế nào?”
Cố Cảnh Ngôn một tay đút túi, nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tuoi-muoi-bay/1338032/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.