“Đại sư Sở, cậu yên tâm đi, tôi có thể đảm bảo về y thuật của ông Hoa đây”.
Tôn Thị Phi chủ động nói giúp cho Hoa Tam Đức, dù sao thì ông ta cũng nghĩ cho Trương Trung Hán.
“Cứ đợi chút nữa, tôi xem xong rồi làm gì thì làm”, Sở Hạo Vũ khinh thường nói.
“Ha ha, xem ra ở đây có người không chào đón tôi!”
Lúc này Hoa Tam Đức cũng không nhẫn nhịn nổi nữa, đeo hòm thuốc lên định rời đi.
Nhưng viện trưởng bệnh viện Tân Hải và đám thầy thuốc Đông y già tài cao đức độ ở thành phố Tân Hải chạy đến khi nghe tin Hoa Tam Đức đến Tân Hải ở một bên, đều ra mặt giữ cụ ta lại.
Tất nhiên cái họ quan tâm không phải là trọng tâm của sự chú ý, cũng không phải là vết thương của Trương Trung Hán.
Mà là muốn nhìn thấy thần y Tam Đức ra tay chữa bệnh.
Nhất là Hoa Tam Đức có mấy kỹ thuật chữa trị bằng cách châm cứu, mỗi cách đều rất tuyệt diệu, có tác dụng cải tử hoàn sinh.
Nếu có thể tận mắt nhìn thấy một lần thì không chỉ là một bài học đáng giá cho họ mà còn có thể dựa vào đó để đi khoe khoang, khoác lác.
“Sở Hạo Vũ…”, Trương Khả cũng muốn nói gì đó.
“Cứ tin ở tôi, đợi tôi ba phút nữa”, Sở Hạo Vũ nói.
Sở Hạo Vũ nói thế, Trương Khả cũng cảm thấy khó xử, một bên là đại sư Sở mà ông nội vô cùng tin tưởng trước khi hôn mê, một bên là thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tu-the-gioi-than-ma/2226779/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.