“Mày muốn chết hả?”
Đám con cháu nhà họ Lâm nghe thấy lời này của Sở Hạo Vũ thì hiểu rằng anh đến để gây chuyện, có vài người tuổi trẻ khí thế, khí huyết căng tràn còn xông về phía anh rồi giơ nắm đấm lên.
Thế nhưng một giây sau, bọn chúng vẫn còn chưa động được tới người Sở Hạo Vũ thì đã đồng loạt văng xa ra, cứ như bị sức mạnh gì đó công kích nặng nề.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, mọi người xung quanh đều ngơ ngác.
Bỗng chốc, đám người trước cửa đại sảnh đều hoang mang lo sợ, không một ai dám tiến lên ngăn cản Sở Hạo Vũ.
Sở Hạo Vũ bình thản bước từng bước tiến về phía cửa đại sảnh nơi tổ chức tiệc mừng thọ cho Lâm Hổ, đi thẳng một mạch tới vị trí chính giữa rồi thoải mái ngồi xuống.
Đám ông lớn ở Tân Hải đều sững sờ.
Đó không phải chỗ ngồi của ông cụ Lâm sao?
Còn có người dám tranh giành vị trí của Lâm Hổ à?
Mà cùng với sự ồn ào náo động của người nhà họ Lâm, mọi người cũng dần hiểu ra…
Hiện giờ nhà họ Lâm có thể nói là đứng đầu thành phố Tân Hải, ai ai cũng chỉ có thể cúi đầu quy phục, ngay cả nhà họ Trương lớn mạnh cũng bị làm cho khốn đốn một phen.
Mà lúc này… lại có người không sợ chết dám đến buổi tiệc mừng thọ của ông cụ Lâm để gây sự?
“Hình như anh ta là đại sư Sở!”
“Đúng đúng đúng, lần trước tôi cũng từng gặp ở buổi đấu giá Nam Thành, cao nhân đạo gia đấy”.
“Chẳng trách, lần trước anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tu-the-gioi-than-ma/1198040/chuong-33.html