Còn về Sở Hạo Vũ, anh đứng trên tầng hai vẫn luôn quan sát tình hình của buổi đấu giá, không còn ngọc bội thì vẫn có thể tìm vật thay thế khác.
Mà thứ anh muốn có được nhất trong ngày hôm nay chính là món đồ đựng để anh dùng làm lò luyện đan.
Thế nhưng dường như đang có người có thù hằn gì với Trương Trung Hán, cứ cố ý chèn ép không thôi.
Ba món đồ mà Sở Hạo Vũ để tâm tới tiếp theo, mỗi lần Trương Trung Hán đưa ra một mức giá tốt thì sẽ lập tức có người dìm cụ ấy xuống.
“Ba mươi sáu triệu tệ!”
Cùng với sự thay đổi của con số trên màn hình, đám người đang có mặt đều hít sâu vào một hơi.
Đúng là chọc thủng cả trời, có người muốn đối đầu với người nhà họ Trương ở Tân Hải.
Trương Trung Hán còn tức điên hơn.
“Bỏ đi, số mệnh định đoạt thứ đó không thuộc về mình thì cũng chẳng thể cưỡng ép được!”
Sở Hạo Vũ quay sang an ủi Trương Trung Hán, có điều sắc mặt anh đã ngập tràn lửa giận, khoé miệng thậm chí còn ẩn hiện nụ cười, cười như không cười nhìn xuống sàn đấu giá.
Đây là biểu cảm chỉ bộc lộ ra khi anh nảy sinh ý định giết người.
Đương nhiên, Sở Hạo Vũ sẽ không ra tay ở một nơi như thế này.
Hơn nữa vốn dĩ quy tắc của buổi đấu giá là như vậy, có điều nó thật sự đã khiến Sở Hạo Vũ khó chịu.
“Món đồ sẽ lên sàn tiếp theo là một cái vạc bốn chân có nắp, niên đại đại khái được lưu truyền từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-tu-the-gioi-than-ma/1198031/chuong-24.html