Ông Cảnh Vũ vốn dĩ vẫn để tâm tới lời giải thích nghe được trong miệng Tạ Quyết.
Đời trước hắn không giải thích khiến nàng uất ức năm năm.
Đời này giải thích dễ dàng, giống như việc nàng chịu uất ức mấy năm qua, hắn lại không biết chút nào, nàng nghĩ đến điểm này lại cảm thấy uất ức thêm.
Nhưng nhắc tới hôn sự của a huynh, chuyện giải thích ngược lại hoà hoãn hơn rất nhiều.
Tính ngủ trước, trong đầu Ông Cảnh Vũ đều nghĩ đến hôn sự của a huynh.
A huynh là qua đầu xuân sang năm thành thân, cách bây giờ còn non nửa năm.
Còn nữa, a nương cũng không nói với nàng, cho nên mối hôn sự này khẳng định còn chưa định ra, vẫn ngăn cản được.
Tạ Quyết mắt nhìn thê tử tâm tình nặng nề ở trước gương tẩy son, suy nghĩ một chút liền biết nàng nghĩ gì.
Tóm lại không còn xoắn xuýt chuyện Anh Nương, Tạ Quyết trong lòng không hiểu sao liền cảm thấy khoan khoái.
Lúc trên giường nằm xuống chuẩn bị đi ngủ, hắn đem chăn kéo ra, nói: " Chớ suy nghĩ nhiều, sớm chuẩn bị liền được, ngày mai nàng cùng nhạc mẫu thương nghị một hai liền ổn "
Đúng nha, vẫn là trước cùng a nương đánh bóng đánh gió một tiếng, không thể để a huynh giống đời trước bị người ta cười nhạo được.
Ông Cảnh Vũ nhẹ "ừ" một tiếng, sau đó nhắm mắt lại.
Tạ Quyết đến cùng không nhắc lại chuyện tam di mẫu với Anh Nương.
Đợi mộng cảnh rõ ràng đến tột cùng xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-truoc-khi-phu-quan-chet-tran/2574508/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.