Trong phòng không chỉ có Tạ Quyết cùng Võ Tích, còn có Ông Minh Tuyển cùng Thạch giáo úy.
Ánh mắt Tạ Quyết lạnh lẽo nhìn Võ Tích.
Chỉ có chính hắn biết, một cước kia đã đem bao nhiêu cảm xúc xen lẫn cùng một chút tâm tư riêng.
Dù chưa phát hiện điểm bất thường của Võ Tích, nhưng Tạ Quyết đối với người này cảm giác chán ghét ngày càng tăng gấp bội.
Ánh mắt vừa ngước lên, liền thấy thê tử đứng ở ngoài cửa.
Nếu ngày hôm nay thật sự là thê tử chuẩn bị, như vậy Võ Tích mười phần thì tám đến chín phần không phải người tốt lành gì.
Tạ Quyết hiểu nếu không có những giấc mơ kia, thì hắn sẽ không căm ghét Võ Tích, bây giờ lại bởi vì Võ Tích đức hạnh kém nên sẽ không thể trọng dụng hắn ta nữa.
Nếu thê tử có tính toán này, mục đích chính là cái này.
Võ Tích bị đạp ngã xuống đất, khóe miệng cũng bởi vì một cước này mà thổ huyết.
Ho mấy tiếng, từ dưới đất lảo đảo đứng lên, thanh âm cực nhọc giải thích: " Thuộc hạ thật sự chỉ là từ nhà xí đi ngang qua mà thôi, cũng không có làm nhục tỳ nữ kia, xin hầu gia minh xét! "
Ông Cảnh Vũ vượt qua cánh cửa, từ bên ngoài đi vào trong sảnh, đi tới bên cạnh Tạ Quyết.
Nàng hơi kinh ngạc, Tạ Quyết vậy mà lại động thủ với Võ Tích.
Lấy hiểu biết của nàng với Tạ Quyết, hẳn là sẽ điều tra rồi mới động thủ nha?
Chẳng qua sớm quyết đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-truoc-khi-phu-quan-chet-tran/2574489/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.