Dầu thắp dần cháy hết, tâm nến nhỏ dần, trong phòng tối đi rất nhiều.
Lúc này cửa phòng từ bên ngoài bị đẩy ra, Tạ Quyết vốn dĩ đang ở đông sương phòng thì nay bỗng từ ngoài phòng bước vào.
Tạ Quyết mắt nhìn thê tử nằm sấp trên bàn ngủ thiếp đi, hình như sớm có chủ ý cho nên mới tầm một canh giờ sau liền trở về phòng ngủ chính.
Nhẹ nhàng đóng cửa phòng đi tới bên cạnh giường êm, khom lưng đem thê tử ngủ gục trên bàn bế lên.
Bởi vì có ninh thần hương, cho nên Ông Cảnh Vũ ngủ cực yên ổn. Nhưng cả người đều bị ôm, tự nhiên là có cảm giác.
Mơ mơ màng màng mở mắt, thấy được là Tạ Quyết, nhất thời không biết vẫn còn trong mơ hay vẫn là thực tại.
Nàng vốn dĩ đã dần dần quên đi đời trước, chuẩn bị kỹ càng sống thực tốt ở đời này.
Nhưng đêm nay hắn lại khiến nàng nhớ tới đời trước đã từng chịu đựng bao nhiêu ủy khuất.
Nhận đủ mọi ủy khuất, nhận đủ mọi đau khổ để tang phu, tất cả đều trong nháy mắt ùa về.
Tỉnh táo trở lại, giơ tay lên nện vào lồng ngực hắn mấy lần, nỉ non không rõ mắng: “ Tên khốn nạn nhà chàng... ”
Giống như là đang mắng Tạ Quyết đời này, nhưng lại giống như là đang mắng Tạ Quyết đời trước.
Nàng ngủ đến mơ hồ không tỉnh tao, đánh người cũng không có lực, ngược lại giống như đánh vào bông mềm.
Tạ Quyết cúi đầu mắt nhìn thê tử không được tỉnh táo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-truoc-khi-phu-quan-chet-tran/2574485/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.