98.
Đêm trước khi Tạ Quyết xuất chinh, vẫn về hầu phủ bình thường, cùng lão thái thái với thê nhi dùng một bữa cơm.
Mọi người ăn cũng không được ngon, dùng xong bữa cơm, lão thái thái kêu Tạ Quyết ở lại nói chuyện, Ông Cảnh Vũ cùng Lan ca nhi trở về viện trước.
Tổ tôn hai người ước chừng nhớ lại chuyện xưa, cho nên Tạ Quyết đến giờ hợi mới về, khi trở về Lan ca nhi đã ngủ say.
Trong phòng ánh nến ôn nhu, hương hoa thanh nhã thoải mái theo gió nhẹ từ cửa sổ bên ngoài bay vào.
Tạ Quyết đi đến ngồi xuống bên giường, nghiêng thân nhìn nhi tử trên giường, nhu hoà vuốt v3 đầu hắn.
Hắn thấp giọng lẩm bẩm: “ Cũng không biết sau khi trở về, Lan ca nhi còn nhớ ta hay không? ”
Ông Cảnh Vũ ngồi bên cạnh giường cũng nhìn nhi tử đang ngủ say, nhẹ giọng nói: “ Lan ca nhi có nhớ hay không ta không dám chắc, nhưng ta biết hắn nếu cách ba ngày không thấy chàng chắc chắn sẽ khóc ”
Trên mặt Tạ Quyết nhiều hơn mấy phần ý cười nhu hòa, bắt đầu nói đến chuyện cũ: “ Trước kia ta biết nàng ở trong chùa thay một chiếc đèn, một khối bài vị không có tên, lúc ta chưa xuất chinh mỗi tháng cũng sẽ tới nhìn một chút, thắp mấy nén nhang, ngẫu nhiên cũng sẽ nghĩ, nếu hài tử của ta cùng nàng có thể bình an sinh ra, sẽ là dạng vẻ gì, trước kia không biết nhưng bây giờ đã biết ”
Ánh mắt rời khỏi người nhi tử, rơi đến trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-truoc-khi-phu-quan-chet-tran/2574396/chuong-97.html