Lương tri phủ rời khỏi huyện nha, xe ngựa cách huyện nha càng ngày càng xa thì dần dần đi chậm lại, tùy tùng đến bên cạnh cửa xe, hai mắt Lương tri phủ nheo lại mới yếu ớt lên tiếng: “ Tên Diệp bộ khoái này, ta không hi vọng hắn có thể thuận lợi rước được mỹ nhân về ”
Tùy tùng ngoài cửa hiểu ý chắp tay: “ Thuộc hạ đã hiểu, hiện tại sẽ đi sắp xếp ”
*
Trong sảnh, Ông tri huyện đem hạ nhân đuổi xuống, chỉ còn lại hai người trong sảnh.
Chốc lát sau, Ông Minh Tuyển nghe được tri phủ đã rời đi, cho nên cũng đi tới, mắt nhìn A Diệp lại nhìn dưỡng phụ.
Hắn mở miệng hỏi dưỡng phụ: “ Tên Lương tri phủ vì A Vũ mà tới đây? ”
Khuôn mặt Ông tri huyện u ám, thở dài một hơi, gật đầu: “ Hắn ta dù không nói gì, nhưng nói gần nói xa đều ám chỉ ta lấy A Vũ ra làm bàn đạp để leo lên quyền thế ”
Nói đến đây, sắc mặt Ông tri huyện càng thêm đen.
“ Hắn hơn A Vũ mười lăm tuổi, vậy mà dám có loại ý nghĩ dơ bẩn này! ”
Tạ Quyết hiện tại là “A Diệp” nghe vậy, lông mày không khỏi âm thầm nhăn lại.
Ông Minh Tuyển cũng lo lắng, hỏi: “ Vậy phải làm sao bây giờ? ”
Nói đến đây, Ông tri huyện nhìn về phía A Diệp, chà xát lòng bàn tay, hít sâu một hơi mới mở miệng: “ A Diệp, ta biết ngươi không có ý nghĩ này, nhưng ngươi nể tình ta cứu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-truoc-khi-phu-quan-chet-tran/2574353/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.