Một lúc sau đó bọn thị vệ kéo vào Nguyệt viện chạy toán loạn lên tìm người mặc kệ cả giấc ngủ của nó vì đi theo bọn họ có cả Giang Minh Hạo nên không ai dám lên tiếng phàn nàn cả.
Giang Minh Hạo xong thẳng vào phòng nó thì thấy nó đang nằm ngủ,nghe thấy tiếng bật cửa nó liền hoảng hốt ngồi dậy thì nhìn thấy Giang Minh Hạo đang đứng đó nhìn mình.
- Đại ca...có chuyện gì vậy?
Giang Minh Hạo đưa mắt liếc một lần quanh căn phòng rồi quay sang nhìn nó cười nói.
- Không có gì.Ca ca chỉ muốn đến đây chúc muội ngủ ngon thôi.Muội ngủ tiếp đi.
- Ca ca cũng ngủ ngon nhé!
Sau khi Giang Minh Hạo và đám thị vệ rời khỏi thì lúc này Cố Duật Thanh mới từ trong tấm chăn dày cui của nó nhảy ra,chỉ thiếu một chút nữa thôi hắn đã chết ngợp mất rồi.
- Ngươi không sao chứ?Uống chút trà đi_ nó vừa lo vừa sốt sắng rót trà cho hắn.
- Đa tạ_ hắn cầm lấy tách trà uống một lần cạn.
- Ta nghĩ tối nay ngươi nên ở lại đây đi,đại ca ta nhất định sẽ cho người tiếp tục tìm,ngươi mà ra đó chắc chắn sẽ bị tóm.
Khi nó nói như vậy làm cho Cố Duật Thanh có cảm giác như nó đang lo lắng cho mình vậy.Hắn nhếch môi cười rồi bước từng bước lại gần nó rồi cố tình ép sát người nó vào tường.
- Muội đang lo cho ta hay không nỡ để ta đi?_ ánh mắt của hắn giống như đang muốn quyến rũ nó.
"Bốp" một phát lên gối trúng ngay ngã ba đường,dám trêu hoa ghẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-trung-dai-ta-yeu-chang/661/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.