Hãn gật gù như hiểu ra. Thấy Hãn không nói gì, lão Cai mới cất tiếng
-Ta đến đây là có một việc muốn xin ý kiến của các cháu?
-Ý của cháu? – Cả Hãn và Trâu đều bất ngờ
-Đúng vậy. Tộc trưởng đang lúc đau thương, không nên làm phiền ngài. Người mà ta có thể trông cậy, chỉ có các cháu. Trâu là con trai tộc trưởng, không có Tộc trưởng ở đây, lời nói đương nhiên có trọng lượng, Hãn có tài chí xoay sở. Hai cháu hợp sức, nhất định có thể làm được
-Cháu có thể giúp gì chứ?
-Có đấy. Hiện tại trước mắt, chúng ta đang thiếu lương thực trầm trọng, sợ rằng không trụ được đến vụ sau.
Từ khi lũ phỉ tấn công bộ tộc đã kéo theo một sự xáo trộn cực lớn về nhân lực và vật lực. Thổ phỉ tấn công diện rộng tất cả các làng gần với đầm Dạ Trạch. Không nhìn thấy sự dừng lại của chúng. Các làng đã tụ lại với nhau để có sức mạnh đối đầu với chúng. Cách này đúng là có tác dụng khi họ có thể phòng vệ với số lượng đến 800 người chiến đấu.
Tuy ô hợp, thiếu kĩ năng chiến đấu, vũ khí nghèo nàn nhưng ai cũng liều chết nên tạo nên một áp lực tương đối với thổ phỉ. Tuy nhiên, vấn đề là khi họ rời đi, một số làng đã không kịp thu hoạch lúa, lũ phỉ đến, một phần cướp, một phần đốt sạch khiến cả tộc sắp phải đương đầu với nạn thiếu lương.
-Hiện chúng ta còn bao nhiêu lương thực? – Hãn hỏi
Lão Cai giơ 3 ngón tay nói:
- 3 tháng, nếu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372262/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.