- Ở đây có dấu chân, chúng còn mới
Một tên thổ phỉ nói lớn, tay sờ xuống mặt đất ẩm lúc này còn hằn rõ dấu chân, đồng bọn ở xung quanh đang tìm kiếm gì đó dưới đất nghe tiếng gọi liền tập trung lại. Chúng nhìn theo chỉ tay của đồng bọn xuống các vết chân gần bờ rồi hướng mắt đến các dấu chân dẫn đến các bụi cây
-Chúng chạy vào rừng rồi, càng vào sâu đất càng cứng, dấu chân cũng ít dần, tìm chúng sẽ vất vả đấy.
-Mang “Sói” ra đây – Một tên lên tiếng.
Lúc này, nhóm của Công Xương đang di chuyển rất mau lẹ trong rừng, từng người bắt đầu thở dốc do di chuyển trong rừng với các chướng ngại vật là đất đá, cây đổ khiến họ mau xuống sức. Cho đến khi có người bị ngã, trượt chân ngã lao về phía trước họ. Kẻ đó chính là Trì, hắn bị ngã nhưng đã cố gắng gượng dậy một cách mệt nhọc. Thấy người mình bị ngã, tất cả đều dừng lại, có vài người đến đỡ Trì dậy, Công Xương thấy thế, nhìn lại mọi người và xung quanh mới bèn cất tiếng
-Nghỉ ngơi ở đây một chút.
Những người con lại nghe Công Xương nói cũng tự tìm cho mình một khúc cây đổ hay một gốc cây để nghỉ. Họ đã quá mệt mỏi, đặc biệt là Công Xương, ngoài mệt mỏi còn là sự khổ tâm to lớn, binh lính của y đã tản mác toán loạn, mỗi phút trôi qua đều như có cảm giác có thêm một người ngã xuống khiến hắn không thể không tự trách mình, nếu như hắn cẩn thận một chút đã không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372251/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.