3 tuần sau, lúc này đã đến hẹn gặp tên thương nhân người Hán, đồng thời trong thời gian qua, hắn đã thuê người đóng một loạt các xe trâu để chuẩn bị cho các chuyến hàng buôn bán. Trong thời gian qua, Hãn cũng đã cho đi lấy thêm sắt tại các nơi hắn biết. Gần như đã vét sạch các khu và đó là chuyến cuối cùng nhưng thu về cũng rất tốt khoảng 25kg. Cũng trong thời gian này, nhóm thợ tại xưởng thủy tinh thông báo đã làm được đồ mà hắn cần, tuy có hơi dày và lớn hơn hắn tưởng, nhưng như thế là được rồi. Chiếc nhiệt kế này dài đến 3 gang tay chứ không ít đâu, phần ống bên trong cũng rộng hơn một chút so với yêu cầu,
Tại thương hội, lúc này nơi đây rất thưa người do chưa đến kì. Chỉ có vài thương nhân nhỏ lẻ hai bên bờ, trên sông vẫn có rất nhiều thuyền bè nhưng chúng hướng về Liên Lâu. Nơi đó chính là 1 phần Hà Nội thời hiện đại và là nơi thương mại lớn nhất Giao Châu. Các bộ tộc đều tập trung về nơi đó buôn bán nên lúc nào cũng đông đúc. Như đã nói, chỗ của Hãn chỉ là nơi trao đổi với các tộc đồng bằng xa với Liên Lâu mà thôi. Nghĩ cũng đủ biết nơi đó sẽ lớn cỡ nào khi tại cái thương hội ven bờ này đã đủ khiến người ta choáng ngợp.
Do nơi này thưa người nên không khó cho Hãn có thể tìm đến nơi đậu thuyền của thương nhân người Hán. Từ cách khoảng 50 bước đã thấy thuyền của tên này ở đó nhưng tên thương nhân lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372232/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.