Cả đám đi dọc theo con sông gần làng trở về. Nói cười vui vẻ. Đang đi thì bỗng một bụi cây ven đường chuyển động. Cả đám đang cười đùa bỗng nhiên im bặt, hướng mắt nhìn, ánh mắt nghiêm trọng. Hãn đưa bàn tay ra hiệu đám Sóc tản ra, tạo thành hình vòng cung bao lấy. Trâu nắm thanh kiếm của Musa, từ từ rút ra khỏi vỏ gỗ, tạo lên tiếng kêu xoèn xẹt chậm rãi, rồi cùng nhóm Hãn từ từ tiến lại
-Bắt!! – Hãn kêu lớn
Cả đám chạy đến, chồm lên như hổ vồ mồi tiến về bụi rậm. Tất cả bọn chúng đều được huấn luyện kĩ càng, trong thoáng chốc đã tóm được thứ nấp sau. Rung thế này, không phải thú rừng thì cũng là kẻ khả nghi. Thú rừng nào lại lai vãng đến gần khu dân sinh ban ngày ban mặt thế này. Không phải thú thì chắc chắn là người. Tên này chống cự, vùng vẫy nhưng vô ích, đám trẻ đặc biệt là Hãn đã khóa hết tứ chi, tên này mà chạy được cả đám sẽ nhận làm con hắn luôn
-Khoan, là ta đây.
Giọng nói quen quá, Hãn chợt nhận thức đây là người hắn biết. Nhóm Hãn lúc này đang khóa chặt lấy thân người của “kẻ khả nghi”. Trâu thì đứng đó kiếm đã vung sẵn, chỉ chực bổ xuống hét lớn,
-Không cần biết ngươi là ai, lén lút nơi này chứng tỏ không đàng hoàng, xin ngươi tí huyết rồi tra hỏi sau. Hayaaa
-Dừng lại, là cha mày đấy.- Hãn thấy Trâu định bổ xuống thì vội ngăn
-Hả!?
Trâu nghe thế thì giật mình, vội vàng buông kiếm, để sang một bên rồi sấn lại, gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372230/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.