🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hãn cùng đám trẻ con chơi đùa ngoài bìa rừng nhưng chỉ được một lúc thì Hãn xin ra. Lúc này Hãn đang nằm trên bãi cỏ, nghĩ ngợi về một chủ đề duy nhất: Kiếm tiền. Ôi, thiếu tiền thật khổ sở. Cái áo hắn đang mặc thì ra làm bằng sợi chuối (vải tiêu cát),mặc dù nhẹ và thoáng mát nhưng dễ rách, lại còn là hàng mượn nữa.

Hắn và đám Sóc đã được thêm mấy cái áo dự phòng cho hắn mặc vì các bài tập chạy đường rừng đã làm áo hắn rách tơi tả. Nếu có cotton hay sợi đay thì tốt nhưng mà ở chỗ hắn không có, chỉ có tên Trâu là con tộc trưởng nên mới có áo bằng vải cotton thôi chứ cả làng ai cũng tơ chuối để làm áo hết. Chưa kể ở đây rất thiếu muối và thịt. Tuy hắn không yêu cầu cao về đồ ăn nhưng thực sự là đồ ăn quá nhạt đi, mới đầu tuy Hãn không quan tâm nhưng về sau bắt đầu thấy ngán do không những nhạt mà toàn là rau dưa. Nói đi cũng phải nói lại, từ trước đến giờ Hãn cũng chỉ ăn có thế thôi, ở làng Tiềm cũng vậy, đến cả nhà Tộc trưởng cũng chỉ có ít muối mà dùng thôi, muối ăn không đủ lấy đâu ra thịt.

Không may mắn là Giao Châu lại nằm trong danh sách đen nên giá nhu yếu phẩm như muối cao chót vót. Không hiểu sao không có thịt ăn mà dân Việt vẫn chịu được, quả là đáng nể. Nhưng cũng vì thiếu thốn như thế nên người Việt rất chậm phát triển, đặc biệt là phát triển trí não do thiếu các thành

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372218/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.