- Cha mẹ ơi, con về rồi.
Từ đằng xa một tiếng trẻ con vọng lại, đứa bé trên tay cầm một giỏ cá, chạy lăng xăng vào làng. Thấy đám người vẻ mặt bặm trợn, khuôn mặt có một chút ngơ ngác, sau đó là hoảng sợ định lùi về sau.
-Trứng, Trứng, mau chạy lại đây – Một người phụ nữ từ trong nhà thò mặt nói vọng ra
-Trúng.
“Vút” … “Phập”
Đứa bé còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì bỗng nhiên một cơn đau nhói dữ dội lan tỏa trên ngực. Bất giác không còn cảm giác được gì, hình ảnh trước mặt bỗng nhiên đổ gục xuống, không gian tối sầm lại, muốn la lên sao miệng không cử động được nhưng tai thì còn nghe thấy nhưng là tiếng thất thanh của mẹ
-Trứng, Trứng ơi
Người phụ nữ từ trong nhà chạy ra, ôm chầm lấy thân hình nhỏ nhắn rướm máu của đứa con gái tội nghiệp. Trứng lúc này khuôn mặt trắng bệch, hai mắt mở không nhúc nhích, trên ngực thấm đẫm máu, những giọt máu vẫn tiếp tục chảy như đang bị rút cạn khỏi cơ thể. Mũi tên đã đâm xuyên người, gắn chặt lấy thân thể. Người đàn bà ôm xác con, gào khóc đau đớn, dân làng nhìn thấy cũng không khỏi xót xa.
-Thiếu chủ bắn cung thật giỏi.
-Hahaha, đi cả ngày không thấy con mồi, đến đây lại gặp “dê núi”
Đám thủ hạ thấy chủ bắn chết một đứa bé thì nhao nhao buông lời nịnh bợ, Bạch Lang cũng cao hứng mà cười lớn. Kẻ tung người hứng cùng nhau cười hả hê, trái với cảnh khóc than của người phụ nữ đang ôm lấy một thân thể nhỏ bé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372214/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.