Hãn kéo già làng qua một chỗ nói chuyện, hắn bày tỏ ý muốn dấu chuyện làng Tiềm biết sản xuất thủy tinh khỏi tên Bạch Kỷ. Già làng cũng đồng ý với Hãn, thủy tinh có giá, chí ít là đối với dân Việt. Tên Việt gian đó nhất định không bỏ qua cơ hội này mà chiếm làm của riêng, lúc đó không chỉ có thuế nặng mà thậm chí làng Tiềm còn phải gánh thêm nạn phu dịch do tên tộc trưởng này bắt làm thủy tinh gây ra. Đoán chắc số lượng hắn cần không hề nhỏ, thậm chí còn có thêm những yêu cầu oái ăm, vô nhân tính khác nữa. Lúc đó làng Tiềm đã khổ nay lại càng khổ. Nhưng có câu, “giấy không bọc được lửa, vải thưa không che nổi mắt thánh”, với bản tính gian xảo lõi đời của Bạch Kỷ, hắn hoàn toàn có thể tra ra,
-Cháu nghĩ ra cách gì chưa? Già làng nói
-Cháu đã có cách nhưng chỉ là giải pháp tình thế. Công việc làm thủy tinh này quá mạo hiểm, dựa vào thực lực của chúng ta vốn không thể giữ. Vậy nên cháu định sau khi có đủ vốn mua trâu mới và lúa thóc đầy đủ, chúng ta sẽ dừng. Thủy tinh tốt nhất nên lựa lúc khó khăn mới đem ra sử dụng.
-Cháu nghĩ thế cũng phải, nhưng đợi khi chúng ta tậu đủ trâu và lúa thóc thì Bạch Kỷ đã tra ra rồi.
-Vậy nên cháu nghĩ cần một vỏ bọc tốt và phải làm thật nhanh để tránh tai mắt.
-Cháu có không?
-Tất nhiên là có chứ ạ - Hãn nói rồi hướng mắt về phía hai người đàn ông trên bậc thềm
Già làng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372212/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.