- Ê Sóc, chân mày còn nhiều cát quá kìa. – Một đứa nhóc lên tiếng
Sóc nghe thế liền dụi chân cho cát rơi xuống. Hãn trong đầu lóe lên một ý. Hắn tiến lại nhặt một vài hạt cát rơi từ dưới chân Sóc lên. Chợt mắt hắn mở to rồi chạy một mạch ra biển. Đám Sóc thấy thì không hiểu chuyện gì liền gọi
-Mày đi đâu đấy?
Hãn không trả lời mà cứ chạy. Đám nhóc thấy tò mò lên chạy theo. Chúng đến bãi biển thì thấy Hãn đang quỳ trên cát cười ha hả.
-Ê, mày lên cơn đấy à?
-Tao tìm ra rồi
-Mày tìm thấy gì?
-Thịt, Lúa gạo, đồ ăn ngon, quần áo. Tất cả đều ở đây, hahahaha.
Hãn cười ngoạc cả mồm nhưng cả đám phía sau ngơ ngẩn nhìn nhau không hiểu gì.
-Có khi nào nó điên thật rồi không?- Một đứa nói thầm
-Hãn, mày nói rõ xem nào.
Hắn bốc một nắm cát giơ lên.
-Tất cả chúng đều ở đây
Trong tay hắn lúc này là một nắm cát trắng. Chính là cát trắng. Thứ gì có thể làm được từ cát. Người hiện đại ai cũng biết, chính là thủy tinh. Hắn đã nhìn kĩ, cát trắng này chứa chủ yếu là vụn thạch anh và đá vôi. Đây là nguyên liệu hoàn hảo để tạo ra thủy tinh- thứ đã lót đường cho khoa học, tạo nên văn minh cho loài người. Thủy tinh được sử dụng ở trong lĩnh vực xã hội và khoa học. Trong khoa học, nó là dụng cụ đựng các loại chất hóa học khi mà các dụng cụ bằng gốm không phù hợp, thủy tinh nói thẳng đã tạo ra bước tiến lớn cho công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372210/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.