Hắn chạy ra khỏi rừng về đến đường lớn vào làng thì có một tiếng gọi. 
-Hãn ơi 
-Mẹ mày gọi kìa. 
Hãn nhìn theo hướng tiếng gọi. Hắn thấy một người phụ nữ đang vẫy gọi hắn. Như một phản xạ hắn chạy lại. Trần Khôi (hay lúc này gọi là Hãn) biết người phụ nữ này, đó là mẹ hắn, tên là Xá. Chạy men theo bờ ruộng, cuối cùng hắn cũng đến khoảng đất nhà hắn. Hãn nhìn mẹ hắn. Một người phụ nữ đẹp, quả thực là rất đẹp, hắn ướm chừng khoảng hơn 28 tuổi với đôi mắt to tròn, mũi dọc dừa, khuôn mặt trái xoan cùng làn da bánh mật. Tuy khóe mắt đã có nếp nhăn nhưng vẫn còn rất mặn mà. Mẹ hắn đang mặc một chiếc áo màu vàng kín đáo cùng một chiếc váy đụt dài, chất liệu tương đồng với chất liệu mà Hãn đang mặc. Hoa văn trên áo có phần thưa thớt nhưng từ đó hắn có thể phỏng đoán mình đang ở thời Việt cổ từ thế kỉ 10 trở về trước. Hay nói đúng hơn là thời Bắc thuộc trở về trước vì theo con mắt đánh giá của hắn thì sau 1000 ngàn năm Bắc thuộc, hoa văn của người Việt đã thay đổi do quá trình du nhập văn hóa Hán, hơn nữa, dân ta đã biết sử dụng cotton, vải đay và chất liệu này rất phổ biến. Nhưng chất liệu mà Hãn và mẹ hắn đang mặc tuyệt không phải là 2 chất liệu vừa nói, chúng tuy thoáng mát nhưng cảm giác rất dễ rách. Ngoài ra, trang phục ở đây không giống lắm với nhưng ghi chép về trang phục ở các triều đại Việt Nam. Đàn ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thoi-bac-thuoc/1372205/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.