Ba vị lão già bị đánh bay đã trở về đài quan sát, ai nấy cũng là sắc mặt chút khó xem, bị đánh bay trước mặt nhiều người như vậy, ba lão già không khó xem cũng là chuyện bình thường.
Vào bình minh ngày hôm sau, một vị lão già áo xám phất tay ra hiệu cho năm trăm lão già ghi chép thi sinh trở về, lão già áo xám trịnh trọng nói:
"Kỳ Giả Chiến vọng loại chính thức bắt đầu."
Theo lời này của lão già áo xám vừa ra thì mỗi sàn đấu đều đã xuất hiện một vị trọng tài, ai cũng là thân thế trong sạch phán xét trận đấu rất uy tín.
Một quả cầu to vài chục trượng từ hư không xuất hiện, nó bắn ra vô số hào quang vào lệnh bài của các tu sĩ, lệnh bài của ai phát sáng sẽ lên sàn đấu.
Tầng một và dưới sảnh là bắt đầu tranh đấu, tầng 2 thì còn vài ngày nữa mới chiến đấu.
Trần Lục thấy lệnh bài chiếu sáng liên bước lên sàn đấu, hắn thấy đối thủ của mình là một kẻ xấu xí ăn mặc dị hợm thì có chút chán ghét.
"Bắt đầu khai chiến."
Vị trọng tài ra hiệu cho hai bên có thể xuất thủ, tên xấu xí ăn mặc dị hợm cười nói:
"Mau đầu hàng đi, tên một tay."
Trần Lục thản nhiên đáp trả:
"Cụt một tay nhưng mà không có nổi nhiều mụn cóc và khuôn mắt xấu xí như ngươi."
Tên xấu xí tức giận đến toàn thân run rẩy lao tới, nhưng chưa kịp ra đòn đã bị cuồng phong thổi bay ra bên ngoài, đập vào vách đá bất tỉnh.
Trần Lục bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thien-son/1742958/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.