Ròng rã hai năm trôi qua một cách lặng lẽ và bình yên của Vân Kỳ giới, Trần Lục đạp giữa không bay về biên giới phía bắc, nơi đó là biên giới giữa Trung Vực và Bắc Vực Ma Biên.
Hắn chỉ dẫn theo Quyên Tông tiến tới ma vực, Trần Lục cần một ít nguyên liệu từ ma vực, nên mới mạo hiểm tự mình tiến bước tới nơi đó.
"Chủ nhân, còn trăm dặm nữa là tới được ma biên rồi."
Quyên Tông cảm nhận có hắc khí mờ nhạt trong không khí liền cất giọng.
Trần Lục nhẹ gật đầu, hắn cũng thấy được phía xa là một mảnh đen vô tận của ma khí.
Sau ba canh giờ Trần Lục cũng thấy được một biển hắc khí cuộn trào, tiếng rít gào của ma vật hình thú, hình người, cũng có thực vật bị lây nhiễm ma khí.
"Ở đây chắc phải tồn tại mấy thứ ta cần, chia nhau tìm kiếm, đừng tùy tiện tiến sâu vào trong."
Trần Lục phấn phối xong sau đó bay về một hướng khả nghi, Quyên Tông không nói lời nào đi tới nơi khác.
Sau một hồi lâu tìm kiếm thì Trần Lục chạm phải hai con yêu vật thân gấu đầu trâu, tu vi đều là Song Kỳ trung giai, nhưng da dày thịt béo rất khó đối phó.
Trần Lục chật vật hồi lâu mới quyết định triệu hoán Thái Dương, dùng một mồi lửa đốt chết bọn chúng.
Hắn đang tìm một loại hoa mà không ai biết tên, chỉ đơn giản miêu tả năm cánh hoa màu tím mỏng như cây kim, lắc lư như múa phát ra tiếng khóc ai oán của thế gian.
Trần Lục còn tìm một viên đá hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thien-son/1742946/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.