"Trần tiểu tử, ngươi hành sự có chút lỗ mãn đấy."
Trúc lão uống một ngụm trà nhẹ thở ra một hơi nói.
Trần Lục cúi đầu thản nhiên nói:
"Ta chỉ là không quen bị người khác ức hiếp mà thôi, vừa rồi là theo bản năng mà giải quyết sự việc."
Trúc lão gật gật đầu nói:
"Lão phu hiểu cảm giác của ngươi, nhưng đừng bộc lộ ra toàn bộ thực lực trước mặt nhiều người như vậy, trời vốn đố kị anh tài, bọn họ sẽ làm thế nào khi thấy một tiểu tử chưa đầy 30 tuổi đã bộc lộ ra thực lực ngang với một vị bán bộ Tứ Kỳ?"
Trần Lục trầm mặt một lúc lâu không trả lời, Trúc lão thở dài nói:
"Người tốt nhất không nên tham gia đại hội lần này, chuyện sẽ trở nên vô cùng phiền phức nếu Thiên Vân tông mất đi một thiên tài như ngươi đấy."
Trần Lục sau một hồi trầm mặt liền mỉm cười lắc đầu nói:
"Ta lại càng muốn tham gia đại hội lần này."
"Sao chứ?"
Trúc lão có chút kinh ngạc nhìn sang, Trần Lục tiếp tục nói:
"Ta từ khi trở lại Thiết Ương thành đã muốn tìm một người để gây hứng, không có ai thì ta sẽ tự tạo cơ hội là kẻ đó làm sai với ta trước, khi đối phương xác nhận đã muốn hạ sát thủ với ta thì lúc đó kế hoạch đã thành, ta cũng cớ để hạ sát thủ với đối phương."
"Ngươi làm như vậy là có ý gì?"
Trúc lão hơi cau mày khó hiểu hỏi, Trần Lục mỉm cười thản nhiên nói:
"Ta từ khi sinh ra đã có thiên phú là mỗi khi giết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thien-son/1742919/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.