Phó Diễm sau vài giờ đồng hồ miệt mài liên tục thì cuối cùng cũng ghép xong hai món cổ vật cuối cùng. Hai tay vừa ngừng lại thì nàng cũng vì quá mệt mỏi mà đặt mông ngồi thẳng xuống đất, thở phào một hơi.
Nàng đã như vậy thì đừng nói đến nhóm người đứng ngoài vây xem từ nãy đến giờ. Suốt quá trình nhìn Phó Diễm thuần thục khôi phục mấy kiện cổ vật này khiến cho những giáo sư đầu ngành của Hoa quốc phảng phất như được trở về thời sinh viên, trực tiếp được tham dự một tiết học trực quan trên giảng đường, làm cho ai nấy đều hốt hoảng không thôi.
Kim lão ngược lại là người giữ được bình tĩnh nhất, ông đã sớm tìm được một cái ghế dựa ở cách đó không xa mà ngồi xuống.
"Phó Diễm ! Có thể cho bọn họ tiến vào hay chưa ?".
"Kim lão, chờ ta thêm một lát !".
Phó Diễm nói xong thì nhanh chóng lấy từ trong túi ra một lá linh phù trống không, sau đó tùy tiện lấy ra thêm một cái bút lông rồi chỉ bằng hai ba nét, nàng đã vẽ xong một lá ẩn khí phù. Nàng đem lá bùa vừa vẽ xong dán lên mấy đồ vật vừa ghép được, nhất thời khiến cho âm sát khí của chúng đột nhiên biến mất, ẩn tàng sâu vào tận bên trong.
"Tốt rồi ! Mọi người hiện tại có thể tiến vào rồi đấy !".
Phó Diễm phủi tay, từ trên mặt đất đứng dậy, sau đó đưa tay quơ nhẹ làm mấy lá bùa bên trên đống cổ vật đồng loạt dính chặt hơn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3544375/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.