Suốt dọc đường Phó Sâm cứ vừa đi vừa hỏi Phó Diễm nhưng nàng cũng không hề nói cho hắn biết khách đến là ai cả, khiến cho hắn cảm thấy khá là bức bối. Tiểu muội nhà mình tự nhiên lại làm ra vẻ thần bí như vậy để làm gì cơ chứ? Hừ. Đến khi về đến cửa thì Phó Sâm đã sớm đem chuyện này vứt ra sau đầu, quên không còn một mảnh.
Phó Miểu cùng Uông Trí Viễn về nhà tương đối muộn, không biết trên đường có chuyện gì phát sinh không mà nhìn vẻ mặt của hai người thì rõ ràng là không hề cao hứng một chút nào.
Mới sáng sớm Vương Thục Mai đã đứng ở cổng để ngóng xem khi nào mấy đứa nhà mình mới về, đêm qua đến ngay cả người tốt tính như Phó Đại Dũng cũng phải cằn nhằn, nhắc nhở nàng tém tém lại một chút, bảo nàng thay vì lo lắng bao giờ chúng về thì tốt nhất là nên nghĩ xem mai mua món ngon gì về cho bọn chúng ăn thì hơn.
Vương Thục Mai khoe là nàng đã sớm lên thực đơn rồi, có thịt viên chiên xù, thịt kho tàu chưng mắm... giữa trưa ăn tạm cái gì đó là được còn đại tiệc thì sẽ phải chờ đến buổi tối.
Phó Đại Ny cũng không nhàn rỗi, nàng làm cho mỗi người một hũ tương thịt bò để mang đi ăn dần. Chỗ thịt bò này cũng may là do sáng nay Phó Đại Dũng dậy sớm đi chợ đoạt được, người ở nhà ai cũng lo bọn trẻ không quen đồ ăn ở trường học, sợ bọn hắn bị đói bụng.
Phó Nghiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3492636/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.