Mới sáng sớm, Uông Trí Viễn đã nhanh chóng thức dậy sửa soạn, chuẩn bị cho buổi hẹn ngày hôm nay. Xong xuôi tất cả quay sang nhìn đồng hồ thì mới hơn năm giờ, đành phải ngồi xuống chờ vậy. Đồng hồ tích tắc từng giây từng phút một, cứ chốc chốc hắn lại ngẩng lên nhìn xem đến giờ hay chưa, sáu giờ...bảy giờ...tám giờ. Rốt cục, cuối cùng cũng đã đến tám giờ, Uông Trí Viễn ngay lập tức đứng dậy, đi thẳng ra ngoài.
Nơi bọn họ ước hẹn hôm nay chính là ở công viên lớn nhất thành phố, khoảng cách từ nhà hắn đến đó hơi xa cho nên hắn quyết định sẽ không đạp xe mà chọn lựa di chuyển bằng xe bus.
"Tiểu Viễn đi đây vậy? Muốn ra ngoài chơi hả? Có cần thúc cho đi nhờ một đoạn hay không?".
Tiểu thúc của Uông Trí Viễn nhìn thấy chất tử đang sửa soạn, muốn đi ra ngoài nên tiện thể lên tiếng hỏi.
"Không cần đâu tiểu thúc! Hôm nay ngươi không cần phải trở về bộ đội hay sao?".
Hiện tại Uông Lâm vẫn đang mặc quần áo ở nhà cho nên Uông Trí Viễn mới xác định, tiểu thúc nhà mình không có ý định đi ra khỏi cửa.
"Ta hôm nay ở nhà nghỉ ngơi thôi! Làm nhiệm vụ xong rồi, tất nhiên phải trở về nhà để nghỉ ngơi vài ngày chứ!".
Cho nên hôm nay Uông Lâm hắn chỉ ở nhà, không ra khỏi cửa.
"A...vậy hả? Thôi chết! Ta sắp muộn mất rồi, tiểu thúc..ta đi trước.. trở về lại nói".
Uông Trí Viễn đưa mắt nhìn đồng hồ một cái thì bất chợt giật mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3481001/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.