*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
"... Hảo!".
Mộc Dịch An nhớ lại, quả thật trước khi trở về đế đô, hắn đến Phó gia ăn chực đa có lần nói qua là muốn xin một con mèo nhỏ để mang về nuôi, không ngờ Phó Diễm vẫn còn nhớ.
"Đúng rồi! Cái túi to trên bàn chính là tất cả đồ đạc của ngươi. Ngươi cầm lấy rồi đi nhanh lên, từ này về sau coi như ta không quen biết ngươi."
Phó Diễm nhìn bộ dáng kia của hắn, càng nhìn càng tức, quay đầu đi thẳng vào bên trong.
"Phó Diễm... Ta không phải là cái ý tứ kia... Ta cũng muốn liên hệ với ngươi, nhưng là ngươi không biết tình huống trong nhà ta lúc ấy phức tạp như thế nào đâu. Ta chỉ là không muốn quấy rầy đến ngươi mà thôi, ta..."
Mộc Dịch An vội vã đi theo Phó Diễm muốn giải thích. Nhưng lúc này quả thật là đầu óc của hắn không đủ dùng, cuối cùng hắn như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, đưa mắt nhìn lên túi đồ đặt trên bàn, nàng vừa nói cái gì? Tất cả đồ vật của hắn...đặt hết trong cái túi kia hả???.
"Ngươi... ngươi... ngươi.. ngươi ngươi! Ngươi đã có thể làm ra túi Càn Khôn rồi sao??!".
Mộc Dịch An không đợi nàng kịp trả lời, xoay người chạy vội đến bên cạnh bàn, ánh mắt ngập tràn kinh hỉ, nhìn chăm chú vào cái túi to ở trước mặt, yêu thích không buông tay. Thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3480999/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.