Ban đêm, Phó Diễm trực tiếp dán cho mình một lá ẩn khí phù, rồi ngang nhiên tìm đến chỗ tổ chức đánh bạc trong thôn. Lần này không có Cây Cột ở đây. Nàng nghĩ đến việc có lẽ hắn vẫn còn chưa hết kinh hách chuyện đêm qua nên hôn nay không dám đến. Phó Diễm tìm được một vị trí khá khuất bên ngoài, nàng vơ thêm một ít cỏ khô xung quanh gom lại, rồi ngồi lên trên. Vượng Tài không biết cũng theo đến từ lúc nào, thấy chủ nhân nhà mình làm cái ổ rơm thì nó cũng đồng thời nằm xuống bên cạnh, lim dim hai mắt.
Phó Diễm tìm một cái tư thế thật thoải mái mà trực tiếp nằm xuống. Hôm nay trời thật nhiều sao, sáng lấp lánh rất đẹp. Trong phòng nhỏ dần dần có nhiều người đến hơn, rốt cục, buổi tụ họp đánh bài tối nay cũng chính thức bắt đầu. Bình thường sẽ có bốn người chơi một bàn, bên cạnh vậy quanh thêm vài người đứng xem nữa, đếm đi đếm lại cũng phải cỡ hơn chục người.
Phó Diễm có chút buồn bực, không ngờ trong thôn lại có nhiều người rảnh rỗi như vậy. Vốn đang chuẩn bị hết kiên nhẫn, định đứng lên đi về thì đột nhiên nàng lại vô tình nghe được một chuyện đại sự. Không nghĩ tới địa điểm tụ họp như thế này, thôn nào cũng có, hơn nữa đều do một người nào đó chủ động đứng ra tổ chức. Người chịu trách nhiệm ở thôn An Bình chính là Cây Cột cùng một tiểu tử khác gọi là Nhị Cẩu.
Đêm nay chỉ có một mình Nhị Cẩu quản sòng, mãi đến sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3480975/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.