Lúc Phó sâm về đến nhà, mấy người Phó Diễm đang mở những đồ vật Trương Vĩ mang đến hôm nay ra xem.
"Tiểu Mộc! Ngươi đã khuyên nhủ hắn ổn thỏa rồi chứ?".
Vương Thục Mai vừa rồi ở trong sân cũng nghe thấy loáng tháng tiếng khuê nữ nhà mình nói chuyện với Tống Quân An.
"Ta cũng không biết nữa, trông hắn có vẻ tốt hơn nhiều rồi, nhìn thấy hắn đi về rồi, ta mới trở lại đấy."
Phó Sâm liếc mắt thấy mấy túi kẹo sữa hình thỏ, trực tiếp cầm lấy một túi, bóc ra ăn, vừa ăn vừa nói.
"Tiểu Mộc về rồi à? Đến.. đến, ca ca có thứ tốt cho ngươi nè."
Trương Vĩ thần thần bí bí, gọi Phó Sâm cùng hắn đi ra ngoài.
"Có thứ gì tốt vậy Trương Vĩ ca?".
Vẻ mặt Phó Sâm ngơ ngơ ngác ngác bị hắn kéo đi.
"Chuyện vừa rồi, Tiểu Tống tử kia, hắn có phải cho rằng Tiểu Thủy muội muội thích ta hay không?".
Ánh mắt Trương Vĩ nhìn hắn chăm chăm, cực kì cao hứng, đứa nhỏ này vẫn là có chút ánh mắt nha.
"Thì sao? Ngươi muốn nói gì? Sẽ không phải là ngươi cũng thích muội muội của ta đấy chứ?".
Phó Sâm nhìn bộ dáng đáng ăn đòn của Trương Vĩ thì hơi nhăn mày, trừng mắt nhìn lại hắn.
"Ngươi nói gì thế? Ta chính là cao hứng được không, hahaha... không nghĩ tới cũng có người thưởng thức được vẻ đẹp trai của Trương Vĩ ta. Ha ha. Ta chỉ coi Tiểu Thủy như thân muội muội thôi. Ngươi đừng có nói bậy."
Phó Sâm lúc này mới hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3480972/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.