Tống lão cha từ bệnh viện trực tiếp trở về nhà, hắn biết Phó Diễm còn phải đến trường cho nên tranh thủ về nhà chuẩn bị tiền cùng lễ vật trước, nhìn thời gian không sai biệt lắm, liền đứng dậy, nhằm hướng Phó gia mà đi, lần này hắn không đi một mình mà có cả nhi tử Tống Đại Quốc cũng theo phía sau.
Thời điểm Tống lão cha cùng thôn trưởng vừa tiến vào, Vương Thục Mai cùng Phó Đại Ny đang làm chăn cho Phó Bình Phục. Hôn kỳ đã định xong, hiện tại phải đẩy nhanh tiến độ làm chăn để cho hắn kịp về nhà mới.
Ở đây thôn trưởng chính là con trai Tống lão cha nha mọi người ^^.
Phó Đại Dũng thấy mấy người Tống gia cùng thôn trưởng đến nhà thì nhanh chóng chạy ra tiếp đón hai người ngồi xuống, cũng xuất ra lá trà lần trước Phó Diễm đưa cho, rót cho bọn hắn mỗi người một chén. "Đại Dũng! Trà này của ngươi mùi vị không tệ nha, uống thật là thoải mái."
Tống lão cha vừa ngồi xuống, nâng chén trà lên ngửi thử rồi nhấp một ngụm, sau đó khen không dứt miệng.
"Đây là lần trước lên núi, Tiểu Hỏa có hái một chút, ta cũng không biết cách sao chế thế nào, chỉ đành đem phơi khô rồi sao qua một chút, đại khái biến thành lá trà, ngài không chê là được rồi."
"Không chê, trà này ta uống so với trà của chú của Quân An đưa ta còn ngon hơn."
Tống lão cha bình thường rất yêu thích uống trà, những người thân cận xung quanh cũng đều biết, cho nên Phó Đại Dũng nghe hắn nói vậy thì thật cao hứng.
"Lão thúc uống tốt thật sao? Thứ này ta cũng còn một chút, đợi lát nữa thúc cầm một ít về nhà uống dần đi."
"Ta sao có thể đoạt thứ tốt của ngươi được?".
"Đều là vật sơn dã, lão thúc đừng ngại, cũng là cái mới mẻ thôi. Thúc hôm nay đến đây là có sự gì?". Hàn huyên với nhau vài câu xong, Phó Đại Dũng trong lòng sáng như gương, bên ngoài vẫn làm bộ như hoàn toàn không biết gì cả mà lên tiếng hỏi.
"Đại chất tử! Ta đây thật sự là không có biện pháp. Ngày hôm qua nha đầu nhà ngươi dùng một lá phù liền trị hết bệnh của Quân An nhà ta. Ta đây cũng nghĩ là do hắn thật sự lây dính phải đồ vật gì đó không sạch sẽ. Hắn cũng không đi nơi nào khác ngoài nhà khuê nữ ta. Sáng nay ta liền gọi mấy người trong nhà cùng đến đó xem sao. Ai biết lúc đến thì đã thấy tiểu cô của Quân An hắn nằm bất động dưới đất, trực tiếp bị sinh non. Ai!!! Còn là một nam hài tử. Chuyện này nếu không có nha đầu Tiểu Hỏa nói qua với ta, thì chúng ta cũng sẽ không đi, hiện tại phỏng chừng ta phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh rồi. Lúc đến thấy nàng như vậy mà trong nhà cũng không có ai ở nhà cả, thực sự dọa chết ta mà! Ta hôm nay tới, một là muốn cảm tạ, hai là muốn hỏi nha đầu nhà ngươi một chút sự việc lần này của tiểu cô Quân An. Là do có người hãm hại hay chỉ là tình cờ không may! Đại chất tử! Ta là tới cầu cứu a!". Tống lão cha một bên vừa nói, một bên chảy nước mắt.
"Còn có việc này sao lão thúc? Đừng nói cảm tạ, chúng ta đều là người cùng quê, lão nhân ngài có ân đức với thôn, chúng ta còn chưa báo đáp được gì, Tiểu Hỏa nàng lại là một hài tử thích bênh vực kẻ yếu, nói cái gì mà cầu hay không? Chờ nàng trở lại nhất định sẽ hỗ trợ ngài. Chính là Tống đại ca, gần đây Tiểu Hỏa nhà ta hình như là bị người theo dõi, ta chỉ sợ nếu nàng xen vào việc này, sẽ bị cách ủy bọn hắn bắt lại."
Phó Đại Dũng trong lòng đã sớm cùng Phó Bình Phục đem những thành viên trong đội cách ủy điều tra một lượt, Mạnh Thiên Hoa hiện tại chính là đối thủ lớn nhất của Trịnh Trí. Thôn trưởng Tống Đại Quốc cũng không ngốc, hắn tự nhiên nghe minh bạch việc này. Vốn là hắn quả thật cũng không tin chuyện này, dù sao hắn cũng được sinh ra và lớn lên dưới lá cờ cách mạng. Chịu ảnh hưởng giáo dục của chủ nghĩa Mác- LêNin nhiều năm như vậy. Tín ngưỡng duy nhất từ trước đến giờ vẫn là duy vật. Nhưng một lá bùa ngày hôm qua của Phó Diễm đã khiến cho hắn thực sự được mở mang tầm mắt. Sau ba giờ liền tỉnh lại, không hơn một giây phút nào. Cho nên hôm nay hắn mới đi theo đến đây.
"Đại Dũng! Cái này ngươi cứ yên tâm, việc này trong nhà cũng chỉ có ta cùng cha ta biết rõ trong lòng, sẽ không nói ra bên ngoài. Chúng ta đều lớn lên từ nhỏ cùng nhau, ngươi tuyệt đối yên tâm."
Trong lúc mọi người vẫn đang trao đổi thì mấy người Phó Diễm đã tan học trở về đến nhà. Nàng nhìn thấy hai người bọn họ cũng không kinh ngạc, sớm biết người Tống gia hôm nay sẽ đến, vừa lúc đang không có cơ hội nào để nhận thức cùng Mạnh Thiên Hoa, đây quả thực là buồn ngủ đưa tới gối đầu.
Phó Diễm buông túi sách xuống, trực tiếp đem hai người mời vào thư phòng của mình. Bên ngoài còn có người giám thị, ngồi trong viện là không được, mục tiêu quá lớn.
"Tống gia gia! Quân An ca đã hảo, không có chuyện gì đáng lo nữa rồi. Hôm nay ngài muốn hỏi ta chuyện thứ hai là gì đúng không? Ngài tốt nhất nên nói với chính chủ tự mình tới hỏi, nếu không chẳng những tính không chuẩn, mà còn bỏ qua thời cơ trừng trị hung thủ nha."
Phó Diễm không đợi hai người ngồi xuống, liền trực tiếp xuất ra đại chiêu. Tống lão cha còn có vẻ hoàn hảo, Tống Đại Quốc thì bất ngờ, trực tiếp đặt mông ngồi xuống hỏi lại nàng.
"Chúng ta còn chưa nói gì đâu, ngươi có thể biết cái gì?".
Tống Đại Quốc nghi hoặc nhìn Phó Diễm, vừa rồi hắn không phát hiện Phó Đại Dũng nói gì cùng Phó Diễm cả.
"Tống đại bá! Không phải là cha nói cho ta biết mà là ta tự tính ra. Ý đồ hôm nay ngài cùng Tống gia gia đến đây ta đã biết cả rồi. Trong vòng ba ngày, để Tống cô cô cùng chồng của nàng tự mình đến đây tính đi."
"Hiện tại nàng đang nằm ở bệnh viện, không cách nào đến đây được đâu, nha đầu ngươi có thể tính trước một quẻ cho nàng hay không?".
Tống lão cha nghe nàng nói vậy thì thập phần nóng vội.
"Tống gia gia! Hiện tại ta chỉ có thể nói với ngài một câu, đó là thân gia của ngài bên kia đã xảy ra vấn đề, Tống cô cô mới có thể bị tội như vậy. Ta đề nghị sau khi nàng ra viện thì sẽ trực tiếp đến thôn chúng ta ở tạm, không nên trở về nhà, bằng không liền mất đi thời cơ bắt được hung thủ thực sự."
Phó Diễm cũng không phải cố làm ra vẻ huyền bí, Mạnh Thiên Hoa là người có vai trò rất quan trọng trong kế hoạch của nàng, đồng thời lúc này trong nhà hắn cũng có sự tình trọng đại phát sinh, cho nên nàng nhất định phải tự mình nhìn thấy hắn thì mới có thể triển khai kế hoạch được.
Tống lão cha nghĩ ngợi một lát, cũng không phải không được, trực tiếp để khuê nữ trở về nhà ở một đoạn thời gian, vừa lúc cũng làm cho người Mạnh gia biết, Tống Giai nàng còn có nhà mẹ đẻ.
"Tống gia gia! Ngài đem khối khăn tay này đưa cho nữ nhi của ngài đi, có thể bảo đảm cho thân thể nàng khôi phục nhanh hơn."
Phó Diễm đưa qua đi một chiếc khăn tay có thêu phù chú, đây là nàng tự mình làm. Nếu không phải sợ người khác phát hiện, nàng khẳng định trực tiếp vẽ bùa thì hiệu quả sẽ càng nhanh hơn. Chiếc khăn này, tối hôm qua nàng ngồi trong không gian mất gần một giờ mới làm xong đấy!.
Tống lão cha tiếp nhận xong liền cất luôn vào túi áo trong ngực, chuẩn bị ngày mai đến bệnh viện thì sẽ giao lại cho khuê nữ. Phụ tử hai người ngồi thêm một lát, sau đó đứng dậy từ biệt, nói trong nhà còn có bệnh nhân, hôm khác sẽ lại đến làm phiền.
Phó Đại Dũng đưa Tống lão cha xuất môn, còn đưa lên một bao lá trà. Sau đó xoay người hướng thư phòng của Phó Diễm đi vào.
"Cha! Ngươi đã đến rồi, mẹ ta cùng cô đâu?".
Phó Diễm trở về không thấy Vương Thục Mai cùng Phó Đại Ny đâu cả.
"Ở trong phòng làm chăn cho tiểu thúc ngươi kìa. Thế nào rồi?".
Phó Đại Dũng hết sức quan tâm đến chuyện lần này, dù sao Tiểu Hỏa đã quyết định tham gia vào việc này, nếu bị người có tâm bắt được nhược điểm thì sẽ phải đi ngồi tù.
"Ta đã thuyết phục Tống gia gia. Hắn sẽ đưa người đến đây, vạn nhất Mạnh Thiên Hoa không đến, chúng ta chỉ có thể ra tay từ thượng tầng của hắn. Chỉ cần hắn đến thì chắc chắn sẽ động tâm. Lại nói, chuyện này cũng không phải đại sự gì. Đối với bản thân hắn lại cực kì có lợi, hắn không có lý do gì mà cự tuyệt."
Phó Diễm đã sớm tính toán ổn thỏa, nàng tin chắc Mạnh Thiên Hoa sẽ đến. Phó Đại Dũng cùng Phó Bình Phục hỏi thăm đã lâu, mới biết được thì ra con rể của Tống gia chính là trợ thủ của Trịnh Trí. Còn nghe được phong phanh chuyện hắn cực kì chướng mắt thủ đoạn độc ác của Trịnh Trí. Ngoài ra tình cảm giữa hắn và Tống Giai từ trước đến nay vẫn luôn rất tốt, nếu chuyện này không sai thì chắc chắn hắn là người muốn tìm ra hung thủ đứng sau việc này nhất.
Sáng sớm hôm sau, Tống lão cha kêu đại tôn tử dẫn hắn đi bệnh viện. Con dâu cả lưu lại bệnh viện một đêm, hôm nay để hai cháu dâu cùng đi chiếu khán một ngày. Ngô Bình Bình cùng chị em dâu là Tôn Lệ, đều thực lòng nguyện ý, cô cô nhà mình trước giờ luôn luôn hào phóng, không bạc đãi các nàng bao giờ.
Đến bệnh viện, nương Mạnh Thiên Hoa đã trở về nhà nghỉ ngơi, chỉ còn lại Trương Anh cùng Mạnh Thiên Hoa cùng nhau chăm sóc người bệnh. Tống lão cha vừa tới liền để đại tôn tử mang theo mẹ hắn trở về. Đem hai cháu dâu gọi ra, bảo các nàng đi mua cơm. Lúc này mới mở miệng, đem mọi chuyện nói lại một lần. Nhưng là Tống lão cha chưa nói rõ đó là ai, Mạnh Thiên Hoa tự hỏi một lát, sau đó cũng gật đầu đồng ý, hắn cũng muốn nhìn một chút xem, người kia là ai, thế nhưng đối với sự tình nhà mình, có thể rõ như lòng bàn tay vậy.
Tống Giai nghe xong, mấy ngón tay hung hăng nắm chắc lại, bấu mạnh vào đệm giường, quả nhiên là có người trong Mạnh gia làm hại nàng. Phân phó ổn thỏa mọi thứ đâu vào đấy xong liền thống nhất, ngày mai Tống Giai xuất viện sẽ trực tiếp về An Bình thôn ở một tháng.
Mạnh Thiên Hoa liền trở về thu thập chút quần áo cho nàng sau đó sẽ đến sau. Trong phòng bệnh chỉ còn lại có hai cha con Tống gia.
"Cha! Nơi này không có người ngoài, ngươi còn không nói rõ với ta, người đó là ai? Lẽ nào ngay cả ta mà ngươi cũng giấu?".
Tống Giai quay sang hỏi lão cha, là ai mà có thể tính chuẩn như vậy. Tống lão cha cũng không hề có ý giấu diếm nàng, trực tiếp nói ra, người đó chính là là tiểu nữ nhi nhà Phó Đại Dũng. Tống Giai nghe xong thực kinh ngạc, không nghĩ tới là một cái tiểu nha đầu, còn là nữ nhi của "hắn".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]