Phó Diễm từ cửa hông của cung tiêu xã đi thêm mấy phút đồng hồ liền tới chỗ chợ đồ cũ lần trước. Lần này nàng không nghĩ sẽ đi vào từ cửa chính mà lấy trong túi ra một lá ẩn khí phù, trực tiếp dán lên người, ngang nhiên đi qua mặt ông lão ngoài cửa.
Bất quá đi vào lượn qua một vòng cũng không tìm được thứ gì tốt cả, chỉ vớt vát được hai quyển sách giáo khoa vật lý và hoá học. Phó Diễm trực tiếp ném luôn vào trong không gian. Hiệu lực của ẩn khí phù này với năng lực hiện nay của nàng chắc có thể duy trì khoảng nửa tiếng đồng hồ, đằng nào cũng chỉ dùng được một lần, nàng cũng không muốn lãng phí nên cứ để nguyên như vậy mà đi về nhà, không nghĩ tới lúc đi đến cửa thôn liền phát hiện Mã Tam đang từ phía trước tiến tới, hắn đi qua mà không mảy may phát hiện được nàng.
Mã Tam càng nghĩ càng cảm thấy hắn không thể cứ thế này mà đi tìm Trịnh Trí báo cáo được, trước hết cứ thử đi thêm một vòng trong thôn, nhìn xem Phó Diễm đã về nhà hay chưa cho chắc ăn.
Phó Diễm nghĩ nghĩ, lại dán thêm một lá ẩn khí phù nữa trên người, chạy lên phía trước vượt qua Mã Tam. Thời điểm cách hắn ước chừng khoảng một trăm bước, nàng liền đem lá bùa trên người gỡ xuống, tự nhiên lộ ra thân ảnh. Mã Tam cảm thấy hôm nay chính mình khẳng định là bị hoa mắt, lại nhìn lên phía trước, đúng là tiểu cô nương kia rồi, chẳng phải nàng ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3480947/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.