Trong lúc Vương Chính Quốc và Lục Chí Viễn nói chuyện, Phong Khinh Tuyết vừa về đến nhà đã thấy mọi thứ vô cùng lộn xộn.
Cửa sổ mở ra, trong nhà khắp nơi đều bừa bãi.
Một số đồ đạc cha con Phùng Nhị Hổ mua cho các cô như tủ bát, bàn ghế đã biết mất, chỉ còn lại một chiếc giường và mấy cuốn sách giáo khoa cô không để trong không gian, trên giường trống trơn, không có chăn, gối gì hết, mấy bộ quần áo trên đó cũng không còn.
Phong Khinh Vân đang nằm trong góc tường, toàn thân chỉ còn đúng một cái quần đùi, cả người lạnh đến tái xanh, trên trán toàn máu, sống chết không rõ.
"Khinh Vân!"Phong Khinh Tuyết vô cùng sợ hãi, cô vứt túi đồ trên tay xuống, vội chạy đến bên em gái, cẩn thận đưa tay lên cảm nhận hơi thở của Phong Khinh Vân.
Còn sống!Phong Khinh Tuyết vội vàng kiểm tra cả người cô bé, trừ vết thương ở trán ra thì toàn thân không sao, lúc này cô mới dám đặt Phong Khinh Vân lên trên giường, bên dưới được trải bằng cái áo khoác làm từ vải thô do bà Từ may cho cô, sau đó Phong Khinh Tuyết lấy thuốc từ trong hòm ra để xử lý vết thương cho em gái.
Miệng vết thương không lớn, hình như là do xô đẩy, cô sát trùng qua, sau đó bôi thuốc bột Vân Nam rồi băng bó lại.
Tuy nhiên trên gương mặt Phong Khinh Vân có hai vết tát, bây giờ đang sưng lên, Phong Khinh Tuyết xịt thuốc tiêu sưng cho cô bé.
Lúc này cô vừa thấy may mắn vừa thấy hối hận.
May là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-60-cuoc-song-phan-dau-cua-kieu-the/4484954/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.