Lại một kỳ nghỉ hè nữa qua, nghỉ hè năm tới, Nhĩ Nhĩ sẽ về nhà, trước kia cảm thấy những gì mình trải qua có phần trắc trở, dù sao cũng là môi trường hoàn toàn khác nhau, mà hiện tại, trái lại cô lại cảm thấy lưu luyến nơi này.
Thói quen, cùng với tình cảm gắn kết, thật sự là một tổ hợp đáng sợ, không thể phân biệt được là cái gì ảnh hưởng đến cái gì.
Mà Khang Thành lại vui mừng với điều này, đếm từng ngày, chỉ ước thời gian trôi nhanh hơn.
Nhĩ Nhĩ ăn cơm ở căng tin, đang xem WeChat, là tin Khương Tố Lạp gửi, đến bờ hồ Ngô Đàm với A Lãng học chèo bè, A Lãng thất vọng nhìn Khương Tố lạp chèo bè xoay vòng tại chỗ. Khương Tố Lạp sau khi kết hôn nhắn tin WeChat với Nhĩ Nhĩ nhiều hơn, cũng không biết có phải cô ấy bỏ nghiệp chạm khắc gỗ chuyên tâm làm bà chủ rồi không.
Cô vừa xem vừa cười, Khang Thành đột nhiên xuất hiện, ngồi trước mặt cô, lấy điện thoại của cô đi rồi đặt lên bàn.
“Anh làm gì đấy!” Nhĩ Nhĩ không bất ngờ với sự xuất hiện của anh, dù sao cũng đã biết anh muốn đến.
Khang Thành nhíu mày, cầm điện thoại trong tay, “Ăn xong thì xem tiếp, trông có ra gì không!”
“Vầng! Bố Khang à!” Nhĩ Nhĩ ăn nốt đồ ăn còn dở.
Khang Thành cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, đột nhiên, anh đã hiểu rồi.
“Em không chào đón anh?”
Nhĩ Nhĩ ngẩng đầu, hơi khó hiểu. “Không mà…”
“Trước kia em thấy anh, cũng không phải như này.”
“Nghĩ linh tinh gì đấy.”
Khang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-phuong-bac/932807/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.