Lục Trăn năm thứ tư sắp sửa tốt nghiệp, chính là thời điểm khó khăn nhất cùng Thẩm Quát, hai người bọn họ gây dựng sự nghiệp. Ngày nào cũng rất bận, vô cùng cực khổ.
Anh không muốn về nhà thừa kế công ty của bố anh, muốn tự tạo ra một vùng trời riêng cho mình.
Lục Giản rất thích thái độ này của anh, vì thế đồng ý cho anh khoảng thời gian hai năm, nếu như anh có thể làm nên trò trống thì sẽ để anh làm chuyện bản thích thích, nếu không thể thì ngoan ngoãn về nhà.
Không cần tiền trong nhà, về mặt kinh thế thì Lục Trăn túng thiếu rất nhiều, nhưng những ngày nghèo khó này sẽ không kéo dài quá lâu.
Không cần thời gian quá dài, anh sẽ bay thẳng lên trời.
Buổi chiều hôm đó, Giản Dao đeo khẩu trang màu đen đi ra từ phòng thu âm, xa xa trông thấy Lục Trăn đứng ở đối diện đường cái.
Anh mặc một bộ sơ mi phối với quần đen nhạt màu, sống mũi cao thẳng, một đôi mắt hoa đào xinh đẹp sáng rực động lòng người.
Anh giơ cao tay về phía cô.
Lục Trăn của bây giờ đã chín chắn hơn rất nhiều, mặc dù trên người vẫn mang theo hơi thở thiếu niên như cũ, nhưng đã thu lại sự lỗ mãng thuở thiếu thời, nhiều hơn mấy phần dè dặt và chững chạc.
Giản Dao nhìn thấy Lục Trăn thì rất vui vẻ, mỗi lần cô nhìn thấy anh đều cực kỳ vui vẻ, thậm chí ngay cả đèn xanh đèn đỏ cũng không nhìn, tiếp tục nhào về phía anh, vui vẻ nhảy đến khiến anh ôm chầm lấy ngay trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-thang-bo-toi-la-hotboy/998651/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.