Buổi tối, Lục Tiểu Yên gõ cửa phòng Lục Yên, tới nói xin lỗi cô.
Lục Yên để cô ấy vào phòng, sau khi cô ấy đi vào, con mắt rất không nghe lời mà quét qua phòng của Lục Yên.
Lục Yên đứng trước mặt cô ấy, ngăn cản tầm mắt của cô ấy.
Cô ấy chân thành nói: "Xin lỗi, cô không nên phát cáu với cháu, mẹ nói trạng thái tinh thần của cô vẫn chưa ổn định, hy vọng cháu có thể tha thứ cho cô."
Lục Yên cũng không để những chuyện này trong lòng, hững hờ nói: "Không có gì, chúng ta là người một nhà."
"Không sai! Chúng ta là người một nhà!" Lục Tiểu Yên tặng một con búp bê vải nhỏ cho Lục Yên, nói: "Đây là tự tay cô làm, tặng cho cháu, hy vọng cháu thích."
Lục Yên nhận lấy con búp bê vải, búp bê dùng vải xám may thành, bên trong dường như được nhồi một nắm gạo, bên ngoài dùng bút bi vẽ lên mặt mũi của người, khóe miệng búp bê nhếch cười, dùng bút đỏ bôi lên, giống như cái miệng to như chậu máu, con mắt tròn trịa dùng bút đen vẽ lên không theo quy tắc gì, dáng vẻ có chút dọa người.
Lục Yên cảm thấy hơi tê da đầu, nhưng mà đây là một phen tâm ý của cô nhóc, cô vẫn vui vẻ nhận lấy.
"Cảm ơn cô."
Lục Tiểu Yên làm như rất thân ngồi lên trên giường lớn mềm mại của Lục Yên, dùng giọng điệu nói chuyện phiếm để nói với cô: "Thật là thần kỳ, cháu lại đến từ tương lai, còn là bề dưới của cô, có đôi khi cô nhìn cháu mà giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-thang-bo-toi-la-hotboy/998648/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.