Nhìn thấy tin nhắn, Lục Yên càng khóc ghê hơn.
Cô rất lâu không trả lời anh, mãi đến khi Thẩm Quát gọi điện thoại đến, nhưng cô ngắt máy, nhưng sau đó anh lại gọi đến, Lục Yên vẫn ngắt máy.
Thời khắc này cô vốn dĩ không biết nên đối mặt với anh như thế nào.
Lần thứ ba, Lục Yên nhìn thấy trên màn hình điện thoại nhảy lên tên của anh... cô biết, nêu như lần này không bắt máy thì Thẩm Quát sẽ không gọi tới nữa.
Cô gái dùng mu bàn tay không ngừng lau sạch khóe mắt, tay run rẩy cuối cùng nhấn nút trả lời.
Không nói gì, thậm chí là nín thở...
Bên kia điện thoại, cô có thể nghe thấy tiếng ồn ào của bệnh viện.
Thẩm Quát im lặng hơn mười giây, cuối cùng mở miệng: "Yên Yên, anh không để ý."
Nếu như để ý thì ngay từ đầu sẽ không lựa chọn em.
Cảm xúc của Lục Yên hoàn toàn sụp đổ, cô thở hổn hển, giọng nghẹn ngào mang theo run rẩy nói ---
"Nhưng em để ý!"
Tính mạng của bố Thẩm hấp hối đều là lỗi của nhà họ, Thẩm Quát còn tốt với mình như vậy...
Lục Yên chỉ cảm thấy lòng đau như cắt.
"Thẩm Quát, xin lỗi anh, thật sự xin lỗi anh..."
Cô nói xin lỗi loạn xạ với anh.
"Em không hề có lỗi với anh."
Tay Thẩm Quát siết chặt thành nắm đấm, giọng nói vẫn giữ bình tĩnh như cũ: "Lục Yên, vĩnh viễn đừng nói với anh ba chữ này nữa."
Lục Yên cúp điện thoại, khóc hồi lâu, rốt cuộc mơ màng ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ này thẳng đến năm giờ chiều.
Lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-thang-bo-toi-la-hotboy/998627/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.