Lục Yên không ngờ đến, có một ngày, cô được lão đại Thẩm Quát chở trên xe.
Cô ngồi sau lưng Thẩm Quát, bóng lưng kiên định, cơ thể theo chân luật động, rất có cảm giác mạnh mẽ.
Anh thật sự gợi cảm.
Dù là hai mươi năm sau nữa, Thẩm Quát cũng không mập phệ như những người đàn ông trung nên khác. Anh nghiêm khắc với chính mình, với cả dáng người, lẫn phẩm hạnh. Do đó dù đã hơn bốn mươi, khuôn mặt anh vẫn điển trai, phong độ ngời ngời.
Vừa giàu vừa anh tuấn, từng động tác đưa tay nhấc chân đều toát ra mị lực của người trưởng thành.
Ít có cô gái nào từ chối được một Thẩm Quát như thế.
Lục Yên bây giờ mới nhận ra, hôm nay Thẩm Quát mặc vest!
Cô vỗ vỗ lưng anh, phấn khích nói: "Hóa ra hôm nay Thẩm gia biến hình nha, chả trách vừa nãy dịu dàng với em thế."
Thẩm Quát bị cô vỗ muốn sặc, quay đầu nói: "Em còn vừa nói vừa đẩy sau lưng anh sẽ đạp em xuống cống."
"Không đừng!" Lục Yên vội nắm lấy góc áo anh, tò mò hỏi: "Hây, hôm nay ăn mặc đẹp trai thế, đi đâu vậy?"
Thẩm Quát không đáp.
"Ồ, em biết rồi, đi hẹn hò, đúng không?"
"..."
Hẹn cái đầu em.
"Không phải hẹn hò, vậy là đi làm?"
"Ừm."
"Không tồi nha!"
Anh nhè nhẹ đáp lại, tâm tình rất tốt.
Anh luôn luôn nỗ lực, chưa từng dừng lại, anh cảm thấy bản thân như thế này mới có tư cách mơ mộng, dù chỉ là mơ giữa ban ngày... Anh cũng muốn cô.
Hai mươi phút sau, Thẩm Quát dừng trước Thế Kỷ Thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-thang-bo-toi-la-hotboy/998605/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.