Thẩm Quát bưng cháo nóng hổi tới, Lục Yên chống cơ thể lên, ngồi xuống mặt thảm bên bàn trà.
"Thật là đói!" Cô đưa tay nhận chén cháo.
Thẩm Quát đẩy tay cô ra, nói: "Nguội một chút rồi ăn."
Thế là Lục Yên ôm đầu gối ngồi bên bàn, nhẫn nại chờ chén cháo rau quả nóng hổi kia nguội đi.
Thẩm Quát thấy trong mắt cô đều sắp lấp lánh ánh sao rồi, thật sự là đói gần chết, lặng yên chốc lát, anh kéo chén cháo qua, khuấy đều cái muỗng nhỏ, nhẹ nhàng thổi, để cháo nhanh chóng nguội đi.
Lục Yên ngồi xổm bên cạnh anh, không ngừng thúc giục hỏi: "Được chưa... được chưa được chưa."
Thẩm Quát không nói liếc nhìn cô một cái, giọng nói lẩm bẩm: "Đồ ngốc."
Cô gái nhỏ tủi thân nói: "Làm gì mắng em."
"Cảm thấy không thoải mái, vì sao không lập tức gọi điện cho anh."
"Em nghĩ, ngủ một lát là được rồi."
Thẩm Quát thu ánh mắt, nhìn dáng vẻ mệt mỏi không phấn chấn này của cô, nhếch miệng, im lặng không lên tiếng tiếp tục khuấy cháo nóng.
Cảm xúc của anh cũng không lộ ra bên ngoài, nhưng Lục Yên có thể cảm nhận được tình cảm mềm mại tha thiết của anh qua động tác quan tâm của anh.
Người đàn ông như vậy đều sẽ cho người khác một loại vững vàng và an tâm không tên.
"Được rồi, có thể ăn rồi." Thẩm Quát đưa cháo tới trước mặt cô.
Lục Yên cười xảo quyệt, cố ý nói: "Tay không có tí sức lực nào, anh đút cho em đi."
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-thang-bo-toi-la-hotboy/3025291/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.