Kiều Anh hai tay chống cằm nhìn qua chấn song cửa sổ. Đến bây giờ cô vẫn không thể tin được mình trọng sinh về sáu tuổi. Người khác có lẽ sẽ vui sướng đến phát điên. Về thập niên chín tư sẽ có bao nhiêu cơ hội đang chờ đón bạn. Làm giàu đi lên đỉnh cao nhân sinh không phải chuyện khó đúng không?
Nhưng với kẻ nghèo hèn lại học sinh dở như cô sẽ đối mặt điều gì? Đó là trong túi không có một xu, là mười hai năm gian khổ học tập. À không, với sự kỳ vọng của lão mẹ còn phải thêm bốn năm đại học nữa. Mười sáu năm, nghĩ thôi trước mắt cô tối sầm lại. Quá khó khăn, cô cần bình tĩnh trong chốc lát.
"Anh Anh, con còn chưa ngủ dậy à?"
Chưa kịp thương xuân bi thu Kiều Anh đã bị tiếng rống của lão mẹ làm hoàn hồn. Nhìn tuổi trẻ hai mươi mấy năm lão mẹ, Kiều Anh không khỏi cảm khái: "Mẹ cô dù ba mươi hay năm mươi tuổi sức sống bắn ra bốn phía." Này không lão mẹ vừa đi vừa nói không ngừng nghỉ: "Biết hôm nay là ngày gì không mà còn ngồi ngẩn người? Khai giảng lớp một đấy. Nhanh lên kẻo muộn!"
Có lẽ nhìn khuôn mặt dại ra đến ngu si của Kiều Anh, mẹ cô đành phải xách cô xuống giường. Năm mười bước cô đã bị lão mẹ xách đến sân giếng cạnh nhà. Lão mẹ thuần thục lấy gáo múc nước đổ vào chậu nhựa nhỏ. Thấy nước gần đầy mẹ đứng dậy lấy khăn mặt trên dây phơi xuống đặt vào chậu nước. Hai tay vò qua lại mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715366/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.