Hôm sau, trời chưa sáng cả nhà Kiều Anh đã thức dậy. Hôm nay bố cô sẽ rời nhà lên Hà Nội. Mẹ cô đêm qua ngủ không tốt, quầng thâm mắt thấy rõ ràng. Bố cô cũng không khá hơn bao nhiêu, hai mắt đỏ ngầu. Lại quay sang nhìn chị cô, cũng là hai mắt gấu trúc. Kiều Anh chột dạ, chắc tối qua mỗi cô ngủ ngon.
Cả nhà cô vừa ăn sáng xong ngoài cửa đã có người gọi. Bố mẹ cô vội vàng dắt xe đạp chạy ra. Hai chị em cô cũng cùng đi ra ngoài. Đến ngoài cổng thấy một loạt đèn pin chiếu sáng cả con đường. Tính sơ sơ cũng phải trên dưới hai chục người nhìn còn rất dọa người. Ai cũng mang theo rất nhiều đồ vật, Kiều Anh tinh mắt nhìn thấy có người còn mang theo cả xoong nồi. Đây là tính toán tự mình nấu ăn. So với người khác bố cô đơn giản nhiều, chỉ có một chiếc ba lô. Không phải mẹ cô không chuẩn bị đầy đủ, mà là mang nhiều cũng chưa chắc dùng tới. Lại nói trong người bố cô mang tiền đâu, thiếu cái gì mua là được. Nhà người ta đi làm mang tiền về, bố cô đi làm mang tiền đi. Trước khi đi Kiều Anh dặn dò bố cô cẩn thận, chỗ bố cô đi rất phức tạp. Ở đó cứ một mét vuông có đến ba tên kẻ trộm. Tốt nhất giấu tiền cho kỹ kẻo hai bàn tay trắng.
Thấy đã tập hợp đủ mọi người bố Thảo ra hiệu cho mọi người xuất phát. Đám người mênh mông cuồn cuộn lao đi, chỉ chốc lát biến mất vào trong màn đêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715332/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.