Lại một năm nữa qua đi. Thời gian trôi qua thật nhanh, nhoáng cái cô đã trọng sinh gần mười năm. Nhìn về quãng thời gian này, cô cảm thấy ông trời đối với cô cũng không tệ lắm. Mọi thứ đều bình yên suôn sẻ. Cô không có gì đao to búa lớn phải làm một phen sự nghiệp quyết tâm. Không có đóng góp nhiều ít cho xã hội lớn mạnh, cô chỉ chăm lo gia đình nhỏ của mình mà thôi. Nhưng hiệu ứng bươm bướm vẫn là có, biểu hiện rõ rệt như sự thay đổi của làng cô, hay thái độ của bà nội cô đối với chị em cô. Một người lấy "trọng nam khinh nữ" làm tôn chỉ sống, vậy mà có thể hòa ái dễ gần quan tâm cô. Muộn màng tới tình thương của bà, Kiều Anh cũng bình tĩnh mà tiếp nhận rồi.
Điều làm Kiều Anh không thích ứng được đó là sự nhiệt tình quá mức của thím hai. Với cái miệng luôn gây họa của thím hai, Kiều Anh luôn tránh mà không kịp. Bởi vậy tính ra hai người vẫn là bình an đến nay. Thím hai là người không dấu được điều gì, trò chuyện mấy câu cô cũng biết sự khác thường của thím lý do vì đâu. Con trai thím chính là thằng em cô, năm tới sẽ thi lên cấp ba. Thành tích học tập của nó có thể nói là thảm, đừng nói là trường công lập không thi đỗ. Ngay cả trường dân lập cũng là cố sức đối với nó. Cô nhớ kiếp trước bố mẹ nó phải đi cửa sau thì mới được vào học trường dân lập. Như vậy thím cô chỉ có thể hướng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715277/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.