Đang yên đang lành nhân thân công kích cô là sao? Kiều Anh trừng mắt hỏi: "Cậu bảo ai trì độn đâu?"
Thốt ra lời vừa rồi Nhật Anh đã có chút hối hận. Thấy cô giận dỗi hỏi, cậu vội sửa sai nói: "Là tớ trì độn."
Nghe này Kiều Anh ngẩn ra, một lúc sau cô mới cười rộ lên đắc ý nói: "Đúng vậy. Cậu thành tích lần nào cũng xếp sau tớ đâu." Ý ngoài lời Nhật Anh không thông minh bằng cô. Nhật Anh dở khóc dở cười, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau mà. Thôi thời gian còn dài, để cô hiểu lầm cũng không ngại. Nghĩ vậy cậu nhìn thẳng vào mắt Kiều Anh nói: "Tớ chưa bao giờ có ý định dùng cậu để chắn đào hoa cả. Lúc trước tớ không nói rõ với bạn kia là bởi vì không cần thiết. Một người qua đường mà thôi, tớ làm gì quan tâm đến người ta nghĩ gì."
Này cũng đúng đi. Là cô nghĩ quá phức tạp. Nhưng dùng "người qua đường" để hình dung nữ sinh kia thì thật là oan. Con gái nhà người ta lớn lên tiêu chuẩn hoa khôi học đường được không? Chẳng lẽ thẩm mỹ của Nhật Anh có vấn đề. Kiều Anh có chút tò mò không biết trong mắt Nhật Anh cô được đánh giá ra sao. Cho nên cô không ngần ngại hỏi: "Cậu thấy tớ lớn lên thế nào?"
Đề tài có vẻ bẻ lái quá nhanh, Nhật Anh cũng bị hỏi cho á khẩu. Phải mất một lúc cậu mới lấy lại thanh âm trả lời: "Cũng tàm tạm."
Tuy không phải đánh giá rất cao nhưng vẫn thành công lấy lòng Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715266/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.