Cuộc sống ở nông thôn cứ bình dị như thế trôi qua. Rốt cuộc cực phẩm quê cô cũng không vài người. Trước có thím hai tung tăng nhảy nhót một thời, giờ có việc cầu người gặp mặt lúc nào cũng xuân về hoa nở. Lại như bố mẹ Thủy cũng chỉ biết bắt nạt con cái trong nhà, ra tới bên ngoài đố dám chèn ép một ai. Cho nên hàng ngày Kiều Anh chỉ nuôi mèo chăm cây, chán lại trêu đùa thằng em, tối đến đi dạy bù. Tính ra còn rất phong phú. Cứ thế gần hai mươi ngày đã đi qua, kỳ thi cấp ba của Tâm cũng đến. Đồng thời chị cô cũng chuẩn bị lên Hà Nội thi đại học. Nếu nói đến tình cảm thân thiết tất nhiên chị ruột vẫn hơn em họ nhiều. Nên cô cũng không chờ Tâm thi xong cấp ba đã mang theo Bảo Anh về nhà.
Lúc đi bao lớn bao nhỏ, lúc quay về chỉ có hành trang nhẹ nhàng. Vừa về đến nhà còn chưa kịp uống ngụm nước đã bị bố cô báo cho chuẩn bị hành lý, mai theo chị cô lên Hà Nội bồi thi cùng. Quá bất ngờ, cô cho rằng việc bồi thi này, nên là việc bố hoặc mẹ cô chứ? Cô đưa ra nghi vấn được bố cô giải đáp: "Bố mẹ đã tính toán cả rồi. Mẹ con không biết gì về Hà Nội cả, đi theo chỉ thêm phiền. Bố sẽ đi cùng hai con, nhưng bố có việc khác phải làm nên con đi theo là hợp lý nhất."
Kiều Anh hoang mang giờ còn chuyện gì quan trọng hơn việc chị cô thi đại học nha. Cô không ngại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715254/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.