Ngoài trời đang mưa, những cơn gió lạnh theo khe cửa sổ lùa vào trong nhà. Chiếc chăn mỏng đã không thể chống trọi được cái rét cắt da cắt thịt này. Kiều Anh rùng mình tỉnh dậy, không biết lúc nào gió mùa đã tràn về rồi. Trong nhà lúc này tối đen như mực, giơ tay không thấy năm ngón. Kiều Anh xuống giường bật điện. Nghe tiếng động mẹ và chị cô cũng tỉnh dậy. Cả nhà cô vội vàng lấy chăn bông và áo len ra mặc. 
Mặc thêm chiếc áo len Kiều Anh thấy ấm lên chút ít, cô đi giúp chị cô lồng vỏ chăn. Đang chuẩn bị trải chăn, thì lại thấy em mèo đang nằm cuộn tròn ở dưới cuối giường, tiếng động vừa rồi cũng không ảnh hưởng đến nó. Kiều Anh bế nó lên, mới chăm sóc gần một tháng mà đã thấy trọng lượng của nó tăng đáng kể rồi. Cứ đà này ngày nó biến thành heo chắc cũng không xa. Bị bất ngờ bế lên, em mèo khó chịu uốn éo muốn rời khỏi tay cô. Kiều Anh hai tay hợp lại ôm nó vào trong lòng. Lúc này chị cô cũng trải chăn xong, Kiều Anh lập tức ôm luôn mèo con vào trong chăn. Mèo con sao có thể thuận theo, nó bắt đầu phản kháng đòi chui ra khỏi chăn nhưng đều bị đàn áp. Không trong chốc lát nó cũng nhận mệnh làm gối ôm cho cô, Kiều Anh thỏa mãn nhắm mắt ngủ tiếp. 
Buổi sáng mùa đông rời giường thật là tra tấn người. Tuy chiếc chăn vừa cứng vừa nặng nhưng so với không khí lạnh lẽo bên ngoài, Kiều Anh vẫn lựa chọn nằm im trên giường. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1994/2715101/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.