Lò nướng lò đã dọn tới trong tiệm, Lý Tuấn Nghị căn cứ theo yêu cầu của Cao Lương, giúp cô làm một bếp xông khói tạm thời, Cao Lương thân thiết cảm nhận được sức mạnh của đàn ông, có bọn họ ở đây, những việc này đều trở nên nhẹ nhàng đơn giản hơn.
Lúc Uông Ngạn Quân cùng Chu Văn Võ đến, Lý Tuấn Nghị đang giúp Cao Lương huân vịt, bởi cần khói, không thể để lửa cháy to, toàn bộ trong viện đều là khói nhẹ, Chu Văn Võ một bên ho khan một bên oán trách ông bạn: "Tuấn Nghị ông đang đốt phòng sao? Làm chướng khí mù mịt, không biết nhóm lửa à?"
Cao Lương ngượng ngùng cười: "Anh Chu, em đang huân vịt, cố ý đốt nhiều khói như vậy."
Uông Ngạn Quân vừa thấy, tức khắc vui mừng khôn xiết: "Em Lương, em lại làm vịt chương trà?"
Cao Lương cười gật gật đầu: "Dạ. Bất quá giữa trưa không ăn kịp, sắp ăn cơm rồi, cái này đến buổi tối mới có thể ăn."
"Buổi tối cũng được, buổi tối anh vẫn ở lại ăn cơm." Uông Ngạn Quân không cần mời, tự ở lại ăn cơm.
Chu Văn Võ lúc này mới hiểu đang nấu ăn: "Làm cái gì ngon vậy?"
Cao Lương còn chưa nói, Uông Ngạn Quân liền mở miệng: "Vịt chương trà, ăn ngon vô cùng. Dù sao đêm nay tôi không về, ở chỗ này ăn vịt, ha ha. Đúng rồi, lá trà đủ không?"
Cao Lương nói: "Vân còn ạ."
Có đồ ăn ngon đương nhiên không thể bỏ lỡ, Chu Văn Võ nói: "Anh cũng ở chỗ này ăn đi, Cao Lương vất vả rồi."
Cao Lương mỉm cười nói: "Vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/857098/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.