Buổi chiều Ngô Xuân Mai về nhà bắt vịt, Cao Lương đưa cho cô 30 đồng tiền lương, để cô mua ít đồ về cho cha mẹ cùng các em. Ngô Xuân Mai không có cự tuyệt, đây là lần đầu tiên cô kiếm được tiền, lúc nhận được tiền cô rất cảm khái, cúi đầu nửa ngày đều nói không ra lời.
Cao Lương vỗ vỗ vai cô: "Xuân Mai, về sau tớ cần vịt thường xuyên, lần này cậu cũng mang mười con về là được, làm ba hoặc mẹ cậu về cùng cậu để nhận đường, sau đó để cho bọn họ cách mấy ngày đưa một lần. Đưa quá nhiều nhà tớ cũng không nuôi được."
Ngô Xuân Mai gật đầu: "Tớ biết, nuôi lâu cũng sẽ bị gầy. Để cho bọn họ hai ba ngày đưa một lần."
"Tốt, trên đường cẩn thận."
Trưa hôm đó, Cao Lương cùng các em xử lý ốc đồng mua hai ngày trước, chuẩn bị ngày mai nấu ốc bán. Dù sao cửa hàng nhà cô là cửa hàng thức ăn chín, ốc xào cũng trong phạm vi kinh doanh.
Cao San nói: "Chị cả, ngày mai em nghỉ, em đi tới tiệm giúp chị."
"Em cũng đi." Cao Cường cũng báo danh.
Cửa hàng khai trương được ba ngày, bọn họ vẫn luôn đi học, còn chưa có đi qua tiệm, trong lòng đã sớm khát vọng đi xem. Cao Lương nói: "Được, vừa lúc chị cũng lo không hết quá nhiều việc, ngày mai các em tới giúp chị bán ốc đi." Chủ nhật người hẳn là nhiều nhất.
Cao San cùng Cao Cường đều cực kỳ hưng phấn: "Được ạ, được ạ, chúng em phụ trách bán ốc!"
Buổi chiều hơn 4 giờ, Ngô Xuân Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/857081/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.